Text
Ngày mai mình sẽ viết về những suy nghĩ tiêu cực để thay đổi lại.
1 note
·
View note
Text
Mình không thể tin được mình đã dành 1 tiếng hơn để clean 🙂 (nể bản thân ghê 😌). Có khi sáng nào mình cũng nên zậy 😌.
0 notes
Text
Sáng nay mình lại ngủ dậy trễ nữa rồi! Mình cầm điện thoại thì đã 9g30. Mình còn chả nhớ mình có mơ gì không. Ngủ một mạch, lúc dậy thì không thể đọc Manny như mấy bữa trước được nữa vì hết Season 1.
P/d: Thời tiết dạo này thất thường ghê, nắng mưa xen kẽ mỗi ngày với nhau.
0 notes
Text
Mình vừa mới xoá hết mấy trăm số điện thoại trong danh bạ, chả biết là ai, hầu hết là của chị mình. Mình nhớ chắc từ thời lâu lét khi còn ôm con Iphone 5 trên tay, nhìn thấy hàng danh bạ dài đành đạch mà không biết cách xoá cùng lúc. Nên thôi! Xong cái qua Mi Max 2 thì chuyển qua này. Giờ thì xoá được rồi, sau khi unfriend hết những người trên Zalo, xoá hết trò chuyện, rồi xoá đống cuộc gọi nhỡ. Hehe... Mình không nhớ lần cuối mình dọn dẹp nó khi nào.
Dọn hết bốn nghìn mấy cuộc, thời gian qua có rất nhiều cuộc gọi, gọi cháy máy mình. Gọi một ngày mấy lần. Đỉnh điểm bà cô trên trường gọi có chuyện nhưng mình bốc đầu cmn 🙂... Nói chung mình đã dọn hơn 4000 cuộc gọi nhỡ, xong mình cảm thấy nhẹ nhõm vl. Chỉ là ngồi unfriend Zalo những người không cần thiết, xong ngẫm lại, còn 2 tháng nữa mình ra trường. Whoà! Kinh thật đấy! Mình nhìn mấy tin nhắn hoài niệm vô cùng, mặc dù mình chả có ai là bạn và cũng chắc là ngày tốt nghiệp cũng không có nuối tiếc gì.
Nhưng mà mình đã xoá thật rồi! Mình chỉ để lại những người trong gia đình mình với thầy. Lạ ghê! Cảm thấy như mình đã chấp nhận một phần nào đó của bản thân, cái mình của quá khứ nhìn người lớn kiểu: "Ew!". Mình thay avatar cho gia đình mình, mà sao cảm thấy mình lòng mình đã rũ bỏ đi phần nào đó. 12 năm đi học, 6 năm xài điện thoại xịn thì giờ mình đã xoá được cái danh bạ 😌 (hài ghê).
P/s: Btw, hôm nay mình viết một cách tự nhiên, không gượng ép bản thân. Liệu có phải do Ho'oponopono không? (Maybe no! 😌).
0 notes
Text
Nhớ lại mình thấy mình thật ngu ngốc khi trả lời tin nhắn ấy, chỉ là vì mình ko dám block cái đứa phản bội mình. 😐
0 notes
Text
Bình tĩnh nào, mình vừa với nộp bài cho cô. Mình ko biết có đúng như cô muốn ko, nhưng mình sợ quá! Lỡ cô yêu cầu mình làm một cái file dàn trang hay một cái slide tiến độ như cô gửi thì chắc mình chết, kiểu: "Sao mình nhắn tin rõ ràng dô group mà nó ko hiểu! Gửi lác đác từng cái file, logo thì to đùng! Con bé này chậm hiểu quá". Mình căng thẳng quá, bữa trước giống như có mình mình là ko biết, gửi luôn cái file, trong khi con bé kia gửi pdf chỉnh chu đàng hoàng.
Mình chả hiểu sao nó giỏi thế, còn mình thì lẹt đẹt. 🫣😢
Mình chả biết cô nghĩ sao, nhưng đầu mình cứ vẽ lên cảnh, cô thở dài: "Ôi giời ơi..." 🫣. Mình thấy tội lỗi vì ba mẹ mình quá! Mỗi lần mình stress, chạy deadline là đầu mình chỉ nghĩ sao cho kịp deadline thôi 😢. Mình ko chạy bộ, ăn trễ, dành cả ngày để làm, thức khuya 😭. Bài thì làm chưa chắc đã ổn, logo có khi còn hỏng lên hỏng xuống 😭. Giờ chắc ba đang nấu ăn, chắc có khi ngủ xíu đã rôi xuống 😢.
0 notes
Text
Tạm biệt mấy em 😌
Từ thời còn cô bé mới học xong lớp 9, mẹ dắt đi học vẽ. Lần đầu cầm cọ, lần đầu múc màu... bằng bẵng đi được 3 năm 😌. Giờ nhường mấy em cho người khác, bởi vì 3 năm nay mình không còn đụng đến nữa 🥲. Đăng lên đây để giữ kỉ niệm thoi 🥲.
0 notes
Text
Đã thi xong tin, thôi qua môn cho rồi. Thực hành qua 5 điểm là okie, còn trắc nghiệm 7đ. Giờ chỉ tập trung vào môn Brand với tốt nghiệp thôi là vừa. Cố gắng chạy, tập kháng lực với Ho'oponopono rồi tạo thêm cái Portfolio nữa. 🙄
0 notes
Text
Sáng nay thầy kiểm tra mình nhanh, mà chỉ nói về logo chứ không check hồ sơ 🙄 ??? Bùn vì phải làm lại từ đầu, mất nguyên đêm để ngồi nghĩ mà cuối cùng phải làm lại 🙄.
0 notes
Text
Có một cảm xúc muốn khóc bên trong mình. Mỗi khi cảm thấy bị đe dọa, mình dễ cảm thấy tổn thương kinh khủng. Người ngồi trước mặt mình đang nói với mình là mình không đủ tốt, mình hiền lành, mình sẽ không chống cự nổi với thế giới ngoài kia.
Đúng là mình yếu đuối thật! Mình dễ bị bẻ gãy bởi mọi lời nói.
Mình không xuống ăn cơm với gia đình cũng bởi vì mình sợ bị nói này nói nọ. Hỏi chuyện học hành, mình mệt với các loại câu hỏi mà họ hỏi mình trả lời. Họ đang dò hỏi xem mình có bạn bè gì không, chẳng lẽ mình chả có ai. Chẳng lẽ mình chỉ đi đi về về thôi vậy á hả? Cuộc đi chơi sáng nay không vui chút nào, bị dò hỏi, bị cãi lộn. Mình đâu có muốn nhìn thấy điều đó đâu. Mẹ bị chửi khi không như chuyện cơm bữa.
(Thật là khó khi nhận lấy hết tất cả trách nhiệm 100% là từ mình, mình muốn khóc quá)
Có lẽ người mình run run, tay mình run lên vì mình đang đè nén sự sợ hãi của mình. Mình nghe nhạc suy là để giải tỏa sự buồn bã bên trong mình nhưng không, có lẽ nếu như mình không khóc, điều đó chă đi đâu được. Mọi tiếng khóc đều bị mình dồn xuống đáy họng, thành một cục.
Đó là một cảm xúc mà có lẽ trước nay mình không biết gọi tên nó là gì. Muốn khóc nhưng không cho khóc.
0 notes
Text
Giờ mình mới biết, ngày xưa trước giờ mình hay bám chấp các ý niệm. Vì không tự tin, mình luôn tìm những điều gì đó mình có thể làm được, theo đuổi nó. Nhưng sâu bên trong, mình biết có gì đó sai sai, nhiều lúc mình hỏi tại sao mình nhiều mâu thuẫn đến thế?
Tâm trí mình lang thang, đi đâu cũng được, miễn đừng ở đây.
Mình viết truyện, viết nhật ký được một phát là tưởng mình có thể viết bất cứ thứ gì. Mình cố gắng bắt chước văn phong phương Tây, vì thấy nó hay, mình cũng rất thích. Nhưng đồng thời mình cũng bẻ gãy chính mình. Đáng lẽ ra, viết là một điều gì đó chỉ cảm nhận mới là thứ dẫn đường. Mình hồi ngây ngô cứ tưởng ánh sáng ngay trong tầm mắt. Có một cái gì đó đam mê, tự do, trực giác, mà trường học hoặc cuộc sống đời thường không mang lại cho mình.
Mình lủi thủi tưởng vớ được trong tầm tay một thứ tài năng đặc biệt.
Mình theo đuổi nó nhưng với một lớp mặt nạ, một bản thể khác do mình tạo ra. Có thể hồi đó có nhiều lý do, mình đang ở tuổi nổi loạn, nhưng mình cũng cảm thấy thật xa rời.
Mình tìm nick name sao cho không bị chê, viết sao cho thật tây, luôn nghĩ đằng sau bên trong sự rụt rè nhút nhát của mình là một người thú vị, phong cách, ngầu lòi. Chỉ vì họ chưa thấy, họ chưa vượt qua được bức tường mà mình dựng nên.
Tất cả những gì mình làm là để phủ nhận lại tất cả những gì mà người khác chối bỏ. Họ phủ nhận mình, mình sẽ thể hiện: "Không phải đâu!", "Các người chỉ mới nhìn thấy nước sơn trên bề mặt".
0 notes
Text
Sáng nhìn ra ngoài cửa, nắng đẹp bình yên. Mình nhớ cũng thời gian này năm ngoái mình học biết bao nhiêu môn. Học để trả nợ, bay lên tận Hoà Khánh. Ngồi design Coraline buồn tủi 😂, tự hỏi không biết khi nào mới ra trường. Ngồi des mấy cái menu, con nhân vật, lên tìm tài nguyên.
Nhớ cô Thu Mơ, nhớ con Mai với con H. X. Hương nữa 😌. Cô Thu Mơ dạy dễ chịu 😌, hồi đó do học chưa xong chứ xong kịp là tốt nghiệp cùng với con Mai với con Hương luôn 😌. Hồi đó học còn có đứa ngồi cạnh chơi game ma cùng 😌.
0 notes
Text
Chắc phải coi lại mình thôi [thở dài]. Chắc vì mình có vấn đề nên mới ko trả lại tiền cho mình :(
0 notes
Text
Cuối cùng ngày hôm nay mình cũng nhận được tin nhắn mở được tài khoản. Phù, làm mình lo muốn chết! Mình lo từ thứ 7 đến mấy hôm nay. Hôm thứ 2 mình đi tìm lớp, ngặt nỗi lớp học tầng 6, mình ko coi rõ Course 🙄. Nên đi tới tầng 5 rồi đi về. Nội ko trong hai hôm nay mình mất tới 3 buổi, nên h mình chuyển qua lớp khác.
Việc học phí cũng giải quyết luôn rồi. Mọi thứ đã xong! Mấy bũa nay mình buồn đến mức ko chạy, chỉ nằm trên giường chờ đợi.
0 notes
Text
Phù! Giật gân từ nửa đêm hôm qua, mình nhận được thông báo đó là sinh viên phải nộp đơn xin xét tốt nghiệp muộn, hạn cuối là hôm nay. Mình kiểu: "Chết cha! Sao group không thông báo ta?" Thông báo được đặt ra từ ngày 30 tháng 7, mình không biết lun á! Mình không đọc tin tức gì trên trang web trường mình mà giờ đọc tin sốc ngang. Xong ngày hôm nay chị bé nớ lên trường hỏi, lúc đầu chỉ ko biết nên vào phòng 101 nhưng đóng cửa, nên đi về. Xong chiều lên lại thì giờ mình nhận được thông báo. Mình nhận được tin mà mình gớt nước mắt lun á 😢.
0 notes
Text
Lên phòng đào tạo thì thầy kêu em lên khoa xin làm đơn để mở lại tài khoản 🙄, rồi phải có chữ ký của chính quyền địa phương rồi nộp về cho thầy 🙄. Mệt! Mệt vì rắc rối mà còn mệt vì lớp của cô Phương Mai đóng 🙄
0 notes