Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
Ngày hôm nay rốt cuộc cũng cảm nhận đc có 1 người mẹ toxic là như nào.
Có thể do tâm trạng xúc động, tiền mãn kinh, bất an tuổi già? Dù là lý do gì đi nữa mình cũng muốn hiểu là hẳn là một lý do chính đáng cho sự toxic đó,
Mình đã nghĩ stress ở môi trường mới làm mình thờ ơ với mẹ, và mình đã muốn bù đắp nó.
Nhưng không, mẹ mình tuyệt nhiên lại trở nên toxic vào một ngày như hôm nay.
Mình đã làm rớt bể màn hình đt và mình vẫn suy nghĩ tích cực về nó. Mình đã nghĩ khi mình quyết định hôm nay là 1 ngày tốt, mọi việc sẽ khả quan hơn.
Nhưng không, mẹ mình quyết định phải gọi điện thoại cho mình ngày hôm nay là làm nó biến thành một ngày tồi tệ.
Mình đã từng rất sợ "not being good enough" trong 1 khoảng thời gian dài, mình bị bóng đè rất lâu.
Giờ đây mình chỉ mong mình đc vui vẻ, khiến người xung quanh mình vui vẻ, mà mình vẫn thật khổ sở,
Không ai biết bề ngoài mình là như vậy, nhưng bên trong mình mục nát, thối rữa, tâm lý vặn vẹo. Mình không dám làm đau bản thân, mình chỉ làm trái tim và tâm hồn mình đau đớn được thôi.
Mình rời xa người mình thích rất nhiều vì mình thấy bất an, và ảnh hưởng từ lời nói của mẹ. À không, chắc hẳn là do mình tự suy diễn vậy. Quyết định cuối cùng là do mình.
Mỗi ngày mình mang theo 1 bộ mặt giả tạo lang thang 12 tiếng/ ngày ít thì 3b/ tuần ko thì 5b/ tuần đi làm. Ngoài 4-5 tiếng đi ngủ, mình uống rượu và làm trái tim mình đau đớn, một mình. Thực ra cũng ko quá tệ, ít nhất ko ai thấy được sự thảm bại đó. Mọi người vẫn nghĩ, mình là người buông bỏ được, ko vướng bận gì.
Nhưng như thế cũng ko sao, mình vẫn thật may mắn, mình đã nghĩ như vậy rất lâu, rất lâu, đến mức mình tin đó là sự thật.
Buồn cười thay mình chưa bao giờ ước bố mẹ mình thật giàu có, phải hơn người này người kia. Nhưng bm mình lại mong mình phải hơn một ai đó, một ai đó. Thực ra mình biết chuyện này ko đáng sân si, mình bên bỏ ngoài tai mà sống cho mình. Nhưng mình ko chịu được việc bị gia đình nghi ngờ và phán xét, đặt cho mình suy nghĩ và việc làm ko phải của mình. Mình đã từ bỏ việc giải thích cho bản thân với mọi người xung quanh, vì mình nghĩ thật vô nghĩa, nếu họ mãi có thành kiến với mình, bất kể điều gì mình cố gắng làm, thật ra ko có ý nghĩa gì. Nhưng mình ko chịu được, gia đình mình- những người mình vẫn giữ lại sự mong mỏi nhỏ bé, vẫn làm mình thất vọng.
Mình đã hứa, sẽ không đặt kỳ vọng lên bất cứ ai ngoài xã hội. Kỳ lạ thay, người khiến mình tổn thương vì thất vọng, lại là chính gia đình mình.
Hình như sau khi tổn thương và thất vọng vài lần, đến 1 lúc sẽ chẳng cảm thấy gì nữa.
Mình mong bố mẹ mình có sức khoẻ. Chị mình sống hạnh phúc. Còn mình, mình sẽ tự tìm con đường cho chính mình. Mình sẽ cố gắng để được vui vẻ trong nhiều khoảnh khắc.
Dạo gần đây mình hay có ý nghĩ, nếu sau giây phút này sinh mệnh mình biến mất, mình có hạnh phúc và mãn nguyện buông xuôi ko? Hình như, mình vẫn chưa cam tâm. Mình muốn đc sống cuộc đời có ích hơn, vui hơn, mình muốn được rũ bỏ mọi sự giả dối này.
Mình sẽ chẳng bao giờ có đủ can đảm để đọc lại những dòng này, nhưng hôm nay, 1:40 sáng 26/6/2022 tại Tokyo, mình đã trải qua những cảm xúc như vậy.
Mình ko oán trách hay kêu ca, mình chỉ muốn giãi bày thôi.
Thực ra, mình vẫn ổn.
0 notes
Text
hôm nay t muốn biến mất khỏi tất cả mọi người,
sao t vẫn có thể buồn vì mội chuyện đã xảy ra từ rất lâu về trước nhỉ?
t chỉ mong 1 thời gian sau khi đọc lại t sẽ sống như cỏ dại, bình tâm, gió thổi mạnh đến đâu vẫn có thể đứng vững, ung dung thong dong dạo bước 1 mình trên đường đời,
có thể ko thật tâm vui vẻ nhg vẫn phải bước tiếp,
0 notes
Text
thực ra dù buồn đến đâu mình vẫn luôn cảm thấy biết ơn
vì dẫu khi ở 1 mình tuyệt vọng bao nhiêu, ngày hôm sau mình vẫn dc đi làm, đc nhận lương đầy đủ
và mình có 1 căn phòng 4 bức tường bao quang chỉ có mình mình, nên mình có thể khóc thoả thích bất cứ lúc nào
nhiều người còn đâu có những điều đó (:
0 notes
Text
t muốn sống 1 cuộc đời vui vẻ
nhưng với lý do muốn tốt cho t, nhiều người mong t sống thành đạt, phải trở thành người A người B
đôi khi lạc lõng cũng là 1 phần trong cuộc đời ngắn ngủi này,
0 notes
Text
after all this year, today I feel lonely more than ever before.
my emotions are going up & down, and I feel like I'm never gonna be happy again
if only I can run away from all of this, no need to fake smiling, fake being happy
these days shall pass, right?
0 notes
Text
một ngày mình vẫn muốn được nói chuyện điện thoại với một ai đó,
nhưng mọi người đều bận.
hm, có lẽ điều cần đến vẫn chưa đến,
lại lặng lẽ chờ đợi thôi (^^)
0 notes
Text
the only thing that does comfort me lately is to know the next day I don't have to work,
because of that, I can cry myself out without worrying about the swollen eyes.
still hoping this depression be gone soon.
0 notes
Text
5 years of living aboard but this is the first time I feel this lonely,
hope it gets away soon
0 notes
Text
đã lâu lắm rồi m ko viết gì
nhưng thực ra gần đây mình rất mệt,
mình lạc lõng trong mọi mqh xung quanh, ban ngày đi làm vui vẻ, ban đêm suy sụp hết nước mắt:
ngay việc đứng trên tàu thôi mình cũng có thể khóc được,
nhưng mình ko nói với ai, nỗi buồn cứ gặm nhắm mình mãi.
ko biết bao giờ mình mới hết buồn nhỉ?
0 notes
Text
stop doing stupid things plss
things get complicated just bc of my immature
I really don't want to step into the relationship of kosuke
so I kind of decided to hide myself for a while
behave yourself L
0 notes
Text
phải đợi bao lâu chúng ta mới có thể cùng nhau trưởng thành ?
dù đã xác định được trước vấn đề, nhg mỗi khi bất an mình vẫn lung lay rất nhiều
có thể chỉ là do stress mà thôi, nếu nghĩ vậy khiến mọi thứ trở nên giản đơn mình cũng bằng lòng
mình dần thấy trái tim trật nhịp, cũng ko còn bao dung như thuở đầu, hm ...
những lúc này đc về nhà thật tốt,
dù mình vẫn thấy cô đơn và lạc lõng giữa quán cf yêu thích và các bạn mình ,
mong mọi việc đều ổn .
0 notes
Text
mình nghĩ điều tệ nhất là trái tim mình ko có một lối về, mình ko nghĩ nơi mình về và ăn uống sinh hoạt này là nhà và mình cũng mất đi cảm giác có nhà
mình ko muốn làm gánh nặng của bất kì ai, nên mình ko kêu ca, mình nghĩ là mình cứ âm thầm làm thôi thì ít nhất những ng thân thiết sẽ hiểu tấm lòng mình
nhg ko, rốt cuộc vẫn chỉ còn mình, mỗi mình có thế cảm thông cho mọi khó khăn này, chỉ mình mới có thể chống trọi lại tất cả
đôi khi mình chỉ ước sao, mình cũng quan trọng với bất kì một ai đó, giống như mình luôn trân trọng mng
cuối cùng thì nơi duy nhất có thể khiến trái tim mình bình an lại là những thành phố xa lạ, dân cư xa lạ, ko ai biết mình là ai
mỗi tối mình phải đấu tranh với sự suy sụp này rồi mỗi khi mặt trời ló, mình vẫn makeup làm tóc và cười tươi như thể ko có chuyện gì
sự giả dối đó ko phải mình ko gắng đc, nhg nó làm mình cạn kiệt,
trên đg đi làm về hay ngay cả bước đi một mình, mình đều muốn khóc
có lẽ năm nay đã chứng kiến những giai đoạn tâm lý mình tồi tệ nhất
mình sẽ ko khẳng định mình có vấn đề về tâm lý vì mình nghĩ mình vẫn có thể điều khiển dc cảm xúc, nó chỉ là một quá trình mệt mỏi phát khóc
và cô đơn
0 notes
Photo
1K notes
·
View notes
Text
how to say it hah ?
let's just talk abt how depressed I am lately
I can barely cry in any second
At late night when I can't get myself to sleep
When I think of sth make me feel insecure
Right before school or part time
Even during when I'm walking outside
Idk but it's hard, I have to admit
I tried to get my shit together but it's just worked out in that moment, it doesn't get any better day after day
I just wanted to go home & hiding from everybody, if I could. But that's impossible so gonna keep moving forward.
I fight a battle that I don't want to & nobody nexts to, the one I used to thought I can count on made me realize I can't. Better late than never, right?
Only 1 month left till I can run away from it, I'm just tired.
I'm getting tired too, pls
0 notes
Text
hnay là một ngày đi làm dài, vô cùng mệt mỏi, chân đau đứng 12 tiếng nhg mình lại ko ngủ dc. mình kb nữa, mình chỉ muốn bản thân dừng nghĩ ...
0 notes
Photo
có biết bao nhiêu con đg mà lại chọn con đg khó để đi? thực sự nếu là ng ngoài cuộc mình sẽ chửi vào mình bh vì đag u mê rối loạn ở một vị trí mà dù biết trước vẫn lao đầu vào mọi người vẫn bảo, có lẽ từ khoảng thgian này trở đi chúng mình mới hình thành nhân cách còn những gì đã tồn tại trong quá khứ, mình nói đinh ninh với nhau thực chất vẫn là lời ngây dại cũng buồn nhỉ, ở giai đoạn quan trọng trog cuộc đời mỗi đứa thế này mà lại ko ở bên nhau mình thấy bản thân so với mình 1 năm trước đã thay đổi nhiều lắm, người ngoài có lẽ cũng nhận ra nhưng mình mới là người hiểu rõ nhất việc ngày ngày mình vẫn vật lội với bản thân về từng suy nghĩ, hành động mình thấy mình sai nhiều, nhg mình vẫn cố bước đi việc đó là đúng là sai, là phải là trái mình cũng ko rõ nhg mình biết mình sẽ ko hối hận vậy nên cứ để cho bản thân dễ thở một chút làm bừa đi vậy mình từ lâu đã ko còn sức lực để giận hờn, trách móc ai đấy nữa đôi khi thấy mình dửng dưng trước mọi vấn đề, mình thấy buồn khi mọi người bức xúc, giận dữ, mình vẫn vô can maisak bảo mình ko tức giận đc nên hay muốn làm mình giận rồi mình cũng chẳng giận hay mình thiếu mất đi một dây cảm xúc nào nhỉ ? ngoài kia vô vàn các đối tượng thông minh, sáng lạn, type hình mẫu hiện đại, thực tế của mình, sao mình vẫn hướng đến một con đg khó đi ? có lẽ là do tính khí bồng bột, trẻ con mà Sơn bảo nhưng nếu mình có hối hận, thì ko sao hết, ít nhất mình đã từng rất vui, niềm vui gỡ gạc lại nhiều sự xót xa trog những giây phút ngộm lặn trong cuộc sống xa nhà nên đừng lo cũng đừng hy vọng điều gì đến sẽ đến, cứ sống lương thiện và chân thành lúc này đau, lúc khác sẽ hoan hỉ J,190804.
0 notes
Photo
dạo này thấy bản thân mình vui cũng ko hằn là vui có gì đó chán nản thoii điển hình là bỏ bê việc học ít nhất giữa kì có kokoro karada và tiếng nhật mình đều ko đc kq như mong muốn thực ra khá là lo lắng liệu mình có giữ đc hb hay ko?? việc cần làm bh ko fai là mong giữ đc hb mà là làm gì để giữ đc hb ? từ cuối tuần này, mình hứa sẽ ko để bản thân rơi vào tình trạng như này nữa kể cả mqh rối rắm bh cũng đừng gặp nhau nhiều quá dù mình nghĩ kiểu gì cũng end up trog hoà bình maybe cố lên L ơi, cố lên đến hè rồi làm điều mình muốn !!
0 notes