linhbuiblr
linhbuiblr
Psycho
5 posts
Don't mind me. I'm good
Don't wanna be here? Send us removal request.
linhbuiblr · 6 years ago
Text
[STILL YOUNG]
Bà Nội bảo em “Lấy chồng đi con. Lấy đi đẻ đi".
 Bà Ngoại dặn: “Con gái có thì có lứa, muộn quá khổ đấy con". 
Bố mẹ em thì cứ tưng tửng lơ lửng kệ quả bom nổ chậm. Muốn nổ lúc nào cũng được. Bố chiều mẹ thương. Còn em thì cứ phập phồng phập phồng đống mỡ bụng mỡ đùi mỡ chân mỡ mông. Nếu có nổ thì chắc cả làng có mỡ dùng cả năm cả tháng không hết. Nên thôi, em lại ngoan ngoãn ngồi yên ngắm nhìn thiên hạ tha hồ bùm bùm. Thanh thản nhẹ nhàng nhâm nhi ly Cold Brew ai cho, rồi tự nghĩ “Năm nay em mới đôi mươi" :) 
Đôi mươi thì nghĩ gì đây anh ơi :)) Mặt trời vẫn sáng còn mặt em vẫn tròn hơn Trăng ngày Rằm. Nghĩ gì ngoài “ăn gì cho gầy, uống gì cho đẹp, thở thế nào cho duyên”. Ngày xưa em Điêu Thuyền với bố, rằng “25 tuổi con tậu nhà tậu xe, con rước ba mẹ vào dinh thự ở cho sang cái thần hồn nha". 
Nay em ngồi đây, Cold Brew 8 chục ngàn chưa dám mua, còn ba mẹ em thi thoảng lại phải chích cho em vài lít khí cầm hơi, vừa chích vừa thương, thủ thỉ: “Thôi con, làm cực quá thì về đây ba mẹ nuôi".
Em cười sĩ diện mà choáng váng tâm hồn. Bao giờ mới tự tin quất 5 ly Cold Brew Venti mỗi ngày mà không sợ hết tiền đổ xăng? 
Hôm nay, em lạc quan yêu đời, đầu óc chỉ nghĩ đến đời sống lành mạnh, ăn uống đầy đủ sạch sẽ ngon lành, chiều về tập thể dục nâng cao sức khoẻ, rồi ôm ấp 2 con mèo của mình, tối tối lướt netflix xem series phim em thích, rồi thi thoảng khóc lóc chút xíu cho cuộc đời thêm thi vị. 
Con gái như em, anh không thương, thì còn thương ai được nữa? :) 
0 notes
linhbuiblr · 6 years ago
Text
[THE 24TH PANIC]
Khủng hoàng thì có nhiều. Chưa bao giờ ít và cũng chưa lúc nào dừng. Có những thời điểm, chỉ muốn buông bỏ tất cả. Đặt nhẹ xuống 1 cái, về nhà ôm gối thơm, nệm êm chăn ấm, thưởng cốc trà chanh mật ong, nghe vài bản nhạc tình tình, rồi tự thấy an nhiên yên bình. Sài Gòn những ngày này thật mệt. Mưa tầm tã mòn mỏi, cũng như lòng Linh, ngổn ngang bộn bề những nỗi dằn vặt tuổi trẻ. Ngày xưa tưởng rằng 24 tuổi là mua được nhà, rước được xe. Ngày nay nhìn lại, vẫn ăn bám nhị vị phụ huynh ngày này qua tháng khác. Ngơ ngác ngẩn ngơ nhìn quanh bè bạn, ai ai cũng như con nhà người ta trong đôi mắt của Linh. Lắm lúc tự thấy, ngoài tài bay nhảy mộng mơ, ảo vọng viển vông, thì chưa làm được gì để người đời nhắc đến mà tấm tắc buông lời “Uh con này nó giỏi thiệt”.Đi nhiều làm chi để thấy mình kém cỏi. Nghĩ nhiều làm gì để chỉ muốn dẹp bỏ tất cả. Trong những ngày tháng giờ giấc khủng hoảng tuổi trẻ thế này, chỉ ước có vài đứa bạn cũng xập xệ như mình, mời nhau vài chén trà đá, tí tách vài bịch hướng dương, vỗ đùi đành đạch giữa phố phường, ha hả vài câu đm chắc nịch, đặc quánh mùi Bắc Kỳ, để thấy mình không lạc lõng, không thấp hèn, không vô phương cứu chữa. Nếu giờ, đứng dậy phủi hết, đặt tấm vé một chiều, đi mãi không ngoảnh lại, liệu có bị gọi là hèn không?
#Youth #Panic 
0 notes
linhbuiblr · 6 years ago
Text
[MISSING HANOI]
Sài Gòn, ngày nào cũng như đàn bà đến tháng. Sáng nắng chiều mưa, tối hưng hửng. Tự nhiên thấy xa nhà quá, và nhớ tất cả. Nhớ đông Hà Nội, nhớ cái lạnh khô hanh, nhớ cả mùa mưa sml tháng 6 tháng 7 :)) rồi nhớ cả cái ngày bì bõm lầy lội dắt xe qua Đội Cấn lụt tận cằm.Những nơi đã đi qua, những nơi đã ở, một vùng trời kỷ niệm mà thi thoảng nhìn lại, vẫn lặng người. Vì thời gian vốn chẳng đợi chờ ai. 
Có tiếng cười đầu con ngõ ngày nào giờ chỉ còn văng vẳng trong ký ức. Có bao nhiêu căn nhà đã ở, có bao nhiêu con người đã trong một giây phút nào đấy, xém xượt qua tuổi thanh xuân. Nhớ hết được không.... Như đoàn tàu chạy ngang trong một tích tắc ngắn ngủi, Hà Nội lướt qua để chẳng kịp với lại, vẫn câu hỏi ấy cho đến tận giờ: “Cho tôi xin một vé để trở về”.Vẫn còn rõ lắm ký ức về ngày đông. Nhiều khi bất giác nhắn tin cho người ở lại, chỉ để hỏi một câu vu vơ không đầu không cuối: “Này, em thèm ốc, đi ăn không em đãi”. Mà người thì ngây ngô ngốc nghếch đến lạ, một tin nhắn trả lời vỏn vẹn nhưng đủ để đập tan mộng tưởng: “Em hâm à, em có ở Hà Nội đâu”.Gần 4 năm lăn lê lặn lội khắp ngóc ngách thủ đô, chưa bao giờ thấy yêu thấy nhớ. Thế mà tự nhiên lại có những ngày như thế, cứ muốn ngóng lại những giây phút đã qua. 
Đã từng trưởng thành từ Hà Nội, đã từng khóc từng cười, từng ghét từng yêu, từng muốn biến mất mãi, nhưng vẫn chẳng thể khác được, vì Hà Nội đã là nửa thanh xuân.​
Dành cho một chiều chủ nhật ở Sài Gòn, lười và không muốn nghe tiếng còi xe, tai bị đau và cổ bị vẹo. Thơ thẩn đôi chút để biết là sẽ có ngày trở về. Và vì ai cũng thế, chỉ nhớ thương khi đã đi qua rồi.
0 notes
linhbuiblr · 6 years ago
Text
[Psycho.Newbie.IDK English]
I honestly don’t think I am good enough at this language to be a writer but I choose English instance for my own language (Vietnamese) is because it makes me feel like it’t not that hard to express the emotions, whether it’s shitty or not. 
And somehow Vietnamese, for me, personally, is full of sorrows and is the best use for sad stories, posts or captions. I don’t have that many emotional states as others. Apart from sadness or happiness, I’m in doubt the rest of the time. 
Doubts. About whatever I am doing, whoever I am with. The mood swings back and forth in half a second and sometime my brain can’t even keep up with it. That’s why. 
I have a boyfriend who is madly in love with me and is considered as the top man in the place where I live. But the self-doubts and insecurities actually are-destroying the happiness I am supposed to have with him. I would not say it’s the consequence of a bunch of traumas that I’ve been into throughout 4 years of my youth, but it rather be my own low dignity and self-love. 
It’s getting boring word by word. 
0 notes
linhbuiblr · 6 years ago
Text
[THE CAPTIONS]
1. THE LOOK BACK
Em nhận ra là, insta của em từ đầu 2018 đổ ngược dòng, toàn là những lần em rời bỏ, chia ly, đau khổ, buồn bã, tha thứ rồi lại thất vọng, quanh quẩn quẩn quanh vì 1 người. Em đã từng nghĩ em sẽ không thương ai nữa, không vì ai nữa. Tại thấy mệt lòng quá. Hay thôi làm lơ, sống lẻ loi để yên bình nay mai. Thế nhưng, anh ạ, e cũng nhận ra rằng “Love doesn’t end”. Không là anh, thì sẽ là người khác. Em sẽ vẫn cứ mạnh mẽ can đảm tiếp tục yêu thương, như chưa hề vụn vỡ. Ngước mắt cho qua mọi bộn bề ngổn ngang của ngày trước, để bắt đầu những ngăn nắp gọn gẽ của ngày sau. Chút xước xẹo anh mang lại, rồi cũng sẽ nhạt nhoà thôi anh ơi :) Đây là tấm ảnh kỷ niệm cho chính em, ngày em bước tiếp từ đống đổ nát méo mó gần 3 năm trời ấy. Tự tin khẳng định rằng: Đm anh nhé em yêu người khác rồi 🙂 Viết đây, để quyết tâm hạnh phúc. Phải thật hạnh phúc, Linh ạ. 😊
2. THE START
Everything happens for reasons. And everything has its own moment to shine the best. All I can do throughout the day, is to learn how to respect & let the moment be. Which, is not that easy as you say it, I bet ya! Was going through my Drive and saw this picture. Me now and me then is totally a hell of differences. Maybe better, maybe worse. But all I know is Im still, trying every freaking day to understand people around, especially the ones I love & love me. I wish we could lock the hurtful memories and move on peacefully while accepting the fact that Fairy Tail doesn’t happen often and Love should always equal to Trust - Peace - Respect - Joys I won’t lie. I have gone through a ton of failed relationships, which had caused me both mental and emotional breakdowns for months, even years. But guess what? Im still here. « Healthily » alive, and tryna find my way to love unconditionally, again. Because Love never end. It goes on and on. As long as you let it be 😊 So be satisfied and appreciate every seconds you’re being loved. Because who knows? It might end up just like a Fairy Tail? ❤️
3. DEDICATION
Họ bảo em •Người ta thường nhớ về nỗi đau nhiều hơn là nụ cười• Nhưng vì mình cũng mệt lòng nhiều năm tháng rồi - nên thôi - dù Anh có nhớ hay không - em cũng sẽ nguyện làm drama queen ngày ngày tấu hài mua vui cho Anh hết xước xác con tym. Thôi đừng đau vì ai nữa Anh. Em thương, để Anh bận bịu cõi lòng mà quên hết đổ vỡ, nha? #NoteforPol •Note for Linh: It’s never easy talking about the past. Let ‘em go and focus on making you and him happy, together•
4. SETTLE 
*I was cool. Then I got broke harshly. Denial was much. More than Reality and Survival. But Lights come up. So I Held my head High and Breath slowly - Again. Scars are healed and Heart is on beats* Who know it could be beautiful and soft like this? 
We kept it in our photograph- When it comes, it comes. Came to him in doubts, and stay with him in peace. « If there’re mad days and hype days, please choose the peaceful days for us. Then,now,and later on » 
5. PAUSE
Một bức ngang dọc dọc ngang nữa 😑 Chụp lúc miếng pizza vừa lên dĩa và món salad đã hết gần nửa. Ngẩng lên - cúi xuống, vẫn thấy mình méo mó như miếng cheese tươi quấn gọn. Gần nửa cái đầu 2 - Vẫn chưa thèm lớn 
f I could forever be this way...coloring my own life while letting the peaceful sounds flow down my guts and swipe away all the cloudy messy fears... Need a quite afternoon with my fav Dimah hot tea and coloring book. Been awhile...
#Captions 
1 note · View note