anh là cảnh sát, anh có súng, thế nên đừng dại mà chửi tù nhân anh thích.
Don't wanna be here? Send us removal request.
Text
an cư lạc nghiệp (đại đao diễm)
- tag công thụ do tui chém: đại thúc si tình dụ thụ x mặt than niên hạ công
- chấm đỉm: 7.5/10
- review một câu: hàng kinh điển
- review chi tiết: một bộ h văn sủng ngọt, ngược như muỗi đốt, mà nó khiến cảnh sát buồn nhiều. tại age gap 12 tuổi lận. yêu gì thì yêu, nhưng mà già đi rồi sẽ không còn đẹp đẽ nữa. buồn chuyện tuổi già, chuyện sinh tử, vì dương quang đẹp đẽ thời còn mới yêu cũng chẳng biết bao lâu sẽ hết. lúc hết chiện khi mà hai người bắt đầu My Happy Life thật sự, thụ đã gần 40 tuổi rồi.
anyways đây là do cảnh sát quá nhạy cảm mà thui, nếu các bạn giữ tâm trí để đọc cho vui thì sẽ thấy bình thường. chỉ là mình rất rất thích bộ này, thích nhân vật trong chiện rất nhìu, chỉ mong hai người có thể ngày ngày hạnh phúc đến muôn đời, dzậy nên mình mới buồn. truyện lại là h văn có nội dung, chèn nhiều đạo lý nhân sinh sâu sắc lắm, đọc rầu dễ sợ.
đây dù sao vẫn là h văn nhé. play bệnh viện public cosplay đủ cả mlem mlem, kíck thíck, đảm bảo ăn hong ngon hong lấy tiền. em bé Đỗ Ngôn Mạch mỹ công hàng to bo đì 6 múi, một con bẹc giê chung tình, chỉ biết anh Hoa Cúc và chạy bộ thôi. ban đầu tìm đến An Cúc Nhạc vì thích thầy giáo quá, mà thầy sì trây mất rồi, muốn giải toả dục vọng tủi mới lớn, ai dè thử một lần mê mể mề mê. mà sau khi An Cúc Nhạc thử hàng của em chó con này thì cũng không đi tìm ai khác nữa. thụ không khiết, có kể về quá khứ với thằng anh họ hơi tởm 😰 nhưng mà tính cách rất nice, dứt tình là dứt hẳn không dây dưa, chỉ yêu em chó con thui, si tình và luôn nghĩ cho em gấc nhìu. tính cách nhân vật không làm mình khó chịu tí nào vì tuyến tình cảm được khắc hoạ rất sâu sắc.
truyện phân ra hai phần, An Cư với Lạc Nghiệp. phần Lạc Nghiệp thì có hơi ngược chút, xa nhau chút, nhưng, tuổi trẻ mà, ai chả có cơ hội thứ hai, lại còn là người đẹp trai.
đây là fav của mình, thực sự gấc đáng đọc, cũng chẳng phải tự nhiên nó nổi như thế á. mình đọc trong một ngày là xong, đây cũng là một bộ thích hợp để đọc đi đọc lại.
- đây là review viết từ hồi lâu lẩu lầu lâu chứ giờ bảo đọc lại thì urm…
0 notes
Text
ai đó/mỗ mỗ (mộc tô lý)
- tag công thụ do tui chém: cao lãnh trong nóng ngoài lạnh cấm dục học bá công x mặt trời nhỏ hoạt bát học bá thụ (sau này thì em chín chắn hơn, hông còn hoạt bát, nhưng vẫn là mặt trời nhỏ của giang thiêm 🥺)
- chấm điểm: 8.5/10
- review nhiều từ: another tù nhân iu thích của cảnh sát, nhưng xin phép chê trước khen sau. nếu cho mình chấm điểm tác phẩm theo tiêu chuẩn như bình thường thì chỉ được 7 là cùng. tác giả viết truyện này chưa chắc tay lắm, tệ thì cũng không tệ nhưng chẳng để lại ấn tượng nhiều. tình tiết truyện khá dễ đoán, nút chưa thắt đã đoán được cách mở. văn của tác giả hay ra trò, nhưng nhiều lúc miêu tả bị thừa mứa. công như chiếc tủ lạnh công suất lớn, cứ nhắc đến công là tác giả ưu ái lặp đi lặp lại các từ phô diễm sự lạnh lùng như áp suất thấp, hơi thở lạnh lẽo, khí lạnh bao trùm, môi mỏng mím thành đường thẳng,… hức mùa hè nắng 40 độ mà có Giang Thiêm bên cạnh thì sướng hết biết. cũng hiểu là cao lãnh công nhưng đôi khi hơi quá sa đà vào tả ngoại hình lạnh lùng rồi.
thêm nữa, nhiều khi có chai nước thôi mà tác giả cũng bôi ra được uống ngụm đầu nửa chai rồi lúc sau uống hết chai nước. ủa? chi dzậy? giúp gì cho nội dung câu chuyện?
rồi giờ đến tiết mục khen. vì truyện là kiểu slice of life xong lại còn dễ đoán nên thật sự không đọng lại gì nhiều trong mình, chắc một thời gian sau là mình quên con mẹ nó truyện luôn quá. nhưng mình rất enjoy quá trình đọc truyện. thiệt sự rất lâu rồi mới có cảm giác đọc từng chút từng chút một vì sợ hết như này. mỗ mỗ rất ấm áp, rất chữa lành. là kiểu truyện mình có thể đọc lại hàng chục lần vào bất cứ lúc nào. khi đọc xong truyện mình chẳng nghĩ gì nhưng dư vị vui vẻ vẫn còn đó. hông tan
truyện thành công là phải khiến mình nghĩ và ngẫm về nó. mỗ mỗ hông làm được. nhưng nó thành công theo một cách khác. mình không nghĩ nhưng mỗi lần nặng lòng là mình lại tìm tới thịnh vọng và giang thiêm. thiệt sự là liều thuốc cho tâm hồn anh cảnh sát ák healing kinh khụng :(
truyện positive 100%, tất cả triết lý tình tiết muốn truyền tải đều mang ý nghĩa tươi sáng give hope vl, kiểu bạn chỉ cần chân thành thì người tốt sẽ đến với bạn, nếu gieo gió th�� gặt bão, sẽ luôn có người dedicated to diu, tình đầu cũng là tình cuối,...
thanh xuân vườn trường vãi cứt. yêu nhau vãi lìn. đáng yêu vãi mèo. đúng dzậy đây là một câu chuyện rất dễ thương và thơm tho kỉu... một em bé mèo
truyện 8.5 điểm thì chắc 5 điểm là tặng cho tuyến tình cảm hay rồi. cái kết không thể làm tui thoả mãn hơn. hai đứa yêu nhau không màng thời gian không gian, và bất kể ở đâu vào bất cứ thời điểm nào, hai đứa vẫn sẽ tìm thấy nhau và ở bên nhau. quan trọng nhất là, việc tìm thấy nhau đó không phải dựa vào duyên phận, mà đều vì hai người chủ động tìm kiếm nó. Thịnh Vọng từ bỏ ngành học ở khối tự nhiên, chuyển qua một chuyên ngành cần xã giao và quen biết rộng để hy vọng gặp lại Giang Thiêm. còn Giang Thiêm ở trời tây xa xôi nắm lấy cơ hội về nước với mong muốn được tình cờ đối diện người xưa. bởi giữa hai người, dù phân ly bởi thời gian và khoảng cách, phần tình cảm ấy vẫn chưa bao giờ đứt đoạn.
mộc tô lý có thể còn nhìu íu đỉm nhưng điểm cộng lớn nhất của tác giả luôn là viết tuyến tình cảm quá hay và đầu tư character development. mọi chi tiết nhỏ nhặt đều có dụng ý riêng và liên kết chặt chẽ với nhau, ví dụ như tiếng ve kêu
quả thiệt, điểm bật nhất ở câu chuyện này chính là những hình ảnh và câu chữ đối xứng nhằm so sánh một cách triệt để sự thay đổi trong cuộc đời của hai bạn trẻ lúc cô đơn và khi bên nhau. cùng một tàng cây, cùng một con phố, cùng một năm xuân hạ đổi dời, thế nhưng sáu tháng bên nhau ấy lại khác biệt và ấn tượng hơn tất thảy để lưu dấu sáu năm chẳng hề nhạt phai. tag truyện ‘gương vỡ lại lành’ không gì khác hơn chỉ là khởi đầu và kết thúc của một cơn bão tuyết của cô đơn cuộn quét qua cuộc đời và ngăn cách hai người bọn họ, để khi bước ra khỏi đó họ càng nhận rõ chân tình.
chương 1 họ gặp nhao có ve kêu chít chít, chương 93 họ lạc mất nhau. thế là ve cũng hết kêu. nhưng ngoài mất đi người thương, họ cũng mất luôn cả tuổi học trò và mái trường rồi.
qua những sự việc tưởng chừng không đáng kể kia mà mình nhận rõ sự nổi bật trong tính cách từng nhân vật, mình cảm nhận được sự thân quen và tạo nên liên kết về mặt tình cảm với nhân vật ấy. cách tác giả miêu tả không chỉ đơn thuần là liệt kê tình tiết mà từng hành động đều nhằm hỗ trợ xây dựng và phát triển quan hệ của các cá nhân trong truyện.
điểm cộng 1.5 của mình ở mỗ mỗ là tặng cho sự trau truốt có tâm của tác giả này đây. mỗ mỗ có thể không phải tác phẩm hay theo ý kiến của mình, nhưng nó chỉn chu. xứng đáng dành thời gian để đọc. bạn sẽ hông thấy tiếc đâu
0 notes
Text
điện thoại từ chồng cũ (tần tam kiến)
- tag công thụ do tui chém: phúc hắc lươn lẹo giả vờ dịu dàng cảnh sát công x muộn tao damdang lươn lẹo giả vờ đoan trang thầy giáo thụ
- chấm điểm: 7/10
- review một câu: được hơn tui tưởng
- review nhiều câu: ở một thế giới song song nào đó, Trung Quốc ban lệnh hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. công và thụ 30 tuổi đầu vẫn chưa có người yêu nên bị bố mẹ bắt đi xem mắt.
thụ thì chim ưng công ngay từ cái nhìn đầu tiên, vì thụ có cái đam mê sâu sắc với cảnh phục, mà công lại là cảnh sát. công cũng thích thụ, vì công thấy ở bên thụ rất thoải mái. kể từ ấy thụ và công đá cặp cùng nhau. được ba tháng thì công muốn cưới. dổ ôi nhanh quá đi mất. tất nhiên thụ băn khoăn vì cả hai vẫn còn chưa hiểu nhiều về đối phương. thế nên công ra điều kiện nếu 1 năm sau không hợp thì ly hôn. thụ ngẫm nghĩ rồi đồng ý. cũng phải thôi, công quân của chúng ta là ai đây? cảnh sát nhân dân trẻ tuổi, đẹp trai lai láng, siêu to khổng lồ, hẹn chxch free với anh có khi phải xếp hàng lấy số.
sau đó, dù đã cưới nhưng do rất mê đọc tiểu thuyết nhà giả trân do nhà xuất bản văn học phát hành nên hai anh diễn trước mặt đối phương xuất thần nhập quỷ. người thì vờ làm thầy giáo đoan trang nhưng thực chất vẫn luôn muốn mặc quần xi líp nhảy thoát y cho chồng xem. người thì vờ làm cảnh sát lãnh đạm ôn nhu cấm dục nhưng bản chất lại hoạt bát năng động, thích làm liều, thành phần này cho tham gia hội chọi trâu đồ sơn đảm bảo vô địch con mẹ nó luôn.
ngoài việc đối xử với nhau tương kính như tân, kết hôn nhưng khách sáo còn hơn cả lúc hẹn hò thì có một việc làm thụ nẫu hơn cả, đó là công chxch rất chán. trong khi người người nhà nhà xóa bỏ rào cản ngôn ngữ để du lịch nước Nhật qua tab ẩn danh thì công có vẻ không thích sex. mà thụ nào phải già xấu gì cho cam, rõ là tươi ngon ngọt nước. đã vậy mấy hành động như nắm tay hôn hít mà công cũng không chịu làm nữa trời ơi chối quá đi mất. vậy là trên giường không thể dùng nắm đấm xuống giường không thể cùng nắm tay. thế là thụ đi đến kết luận rằng đã đến lúc đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ bế tắc này. cưới được một năm thì thụ bảo ly hôn đi, thật ra cũng nói bừa thế thôi vì thời điểm giao hẹn đã đến rồi, ai dè công đồng ý thật. nói chứ cũng tiếc vl vì làm gì có mấy ai vừa ôn nhu vừa đẹp như vậy cơ chứ?!
cảnh sát nghĩ âu cũng do cả hai cưới nhau quá vội. vốn dĩ nền tảng quen nhau là xem mắt nên đã rất giữ khoảng cách, trước mặt đối phương đều giả vờ giả vịt, bày ra bộ dạng tốt nhất của bản thân chứ không dám show góc khuất (xì hơi gãi mông ngoáy tai móc mũi cạy bựa răng). nhất là thụ, vốn là người bừa bãi lười biếng nhưng vì cưới công nên học nấu ăn dọn dẹp. hôm nào công tăng ca thì thụ sẽ đi ngủ sớm rồi lúc 12h dậy chờ công về, nửa đêm cũng có thể đi nấu một bữa khuya cho chồng. công nhận tức không, đm đánh nhanh thắng nhanh cái con khỉ chứ, dành thời gian yêu nhau thêm thì có phải đã êm đẹp rồi không?! nhưng thế thì lại đéo có truyện để đọc.
đến đây thấy có còm men trách thụ coi trọng vấn đề tình dục quá, tinh trùng thượng não, lý do lý hôn nghe chối tỉ. dù đảng công nhưng đọc truyện này cảnh sát phải bênh thụ. khoan bàn tới vấn đề khác, nhưng nếu gặp một người mà khi chxch lẫn hôn đều không nồng nhiệt với tui, tui sẽ nghĩ họ chẳng yêu gì mình nên mới thế. bạn thụ cũng vậy, chưa nói tới chuyện chia tay vì cả hai không open lòng và chân real với nhau nhưng công cứ lãnh đạm làm thụ không cảm nhận được tình yêu. đến sau này công bảo yêu thụ từ trước thụ còn không tin. cưới nhau mà nắm tay còn chả được mấy lần. sống như vậy quá mệt mỏi và nhạt nhẽo í.
anh công cũng thấy hai người sai sai từ điểm bắt đầu nên đồng ý ly hôn để tìm hiểu nhau lại.
quá trình công cua lại vợ, nghe thế chứ nói đúng hơn là hỗ động qua lại rất ngọttttt. em thụ tuy damdang nhưng lại là người không có kinh nghiệm tình trường cũng chưa bao giờ có bạn tình gì cả, chỉ mạnh miệng với bổ não là giỏi.
rồi nhiều ngày sau ly hôn vô tình cố tình đủ loại tình công cứ lượn qua lượn lại trước mặt thụ làm thụ nắng gần chết nhưng chả lẽ lại đi chxch chồng cũ. ô buồn cười thế mối quan hệ kiểu đéo gì?! đã ly hôn rồi. thụ dặn lòng thế. với cả anh ấy kĩ thuật cũng chẳng ra sao cả đời còn dài dai còn nhiều không thể đã ly hôn mà nhào vô mình cần người mới. nói thế nhưng thụ vẫn luôn nhung nhớ công.
đỉnh điểm là một lần công với thụ ngủ chung giường. đ hiểu kiểu gì nằm thôi thụ cũng cứng được. xong nhìn sang công vẫn im lìm. thụ thấy chối không tả. sao lại thế nhỉ? hay chê tao xấu? hay như nào? như nào thì nổ luôn chứ đéo ai lại thái độ lồi lõm như thế công nhận không? nghĩ cay.
ai dè một lúc sau công quay ra ôm ôm thụ hỏi có thể không, thụ lại dằn vặt tâm lý. đấy đã bảo rồi, chỉ được cái suy nghĩ liên thiên chứ thụ nhát cáy chả dám làm gì bao giờ. xong dằn vặt một hồi thụ ngủ mẹ mất.
thế là thôi đéo chịch choạc gì thì ai về nhà nấy thôi chứ dính vào nhau để mà làm lìn gì cho nẫu hết cả ruột ra?
hôm sau thụ về nhà thì hối hận, nắng quá không tự xử được mà chẳng lẽ lại gọi chồng cũ thì cũng đ xong. thế là quyết định một lần chơi lớn mặc áo hở lưng quần rách sếch xi đến quán bar tìm người xử lý nhu cầu gấp. mà đm đen chưa thế nào lại gặp công? nói thì lại bảo mê tín.
lần này thì hay rồi, mượn cớ say nên thụ thành thật với lòng, không dằn vặt nữa mà quyết định bảo công chxch mình đi huhu. chxch xong vừa vui vừa buồn vì đm sao thằng chồng cũ mình nó lại như thế này, kĩ thuật đỉnh chóp quá, chẳng lẽ mình thì ly hôn mấy tháng chưa move on được mà chồng lại xơ múi được mấy con hàng rồi 🤬
aizaaaaa hoá ra bao lâu nay thụ đã hiểu lầm công. sở hữu một bộ hàng họ to, lần đầu xxx thụ đã làm thụ chảy máu nên công sợ, từ đấy đến giờ lúc nào cũng giữ trạng thái chậm và chán. cảnh sát thì chưa thử bao giờ nhưng kinh nghiệm đọc H văn cho biết bình thường con trym không đi liền với bộ óc, nhưng với trường hợp của công thì khác, anh cần trô rất giỏi, muốn chán tới nỗi ly hôn cũng được mà muốn sướng tới nỗi đi không khép chân lại thì cũng ok.
cả hai sau hôm đó cũng cứ thế ở lại bên nhau rất tự nhiên. tuy trong lòng đều thấy chồng cũ ở cạnh nhau quá là kỳ đà nhưng chẳng ai đặt câu hỏi. ôi cái tầm yêu rồi đó mà. truyện sau này còn xuất hiện một thằng sát thủ ngày ngủ đêm bay nhưng cũng không đáng nói.
tác giả viết rất tốt, truyện đọc bánh cuốn, diễn biến không gượng ép mà cực kì tự nhiên. từ việc hai người hẹn hò lại cho tới phục hôn đều hết sức hợp lý. có nhiều chi tiết cười ỉa. đề cập tới nghề giáo và nghề cảnh sát nhân dân khá cảm động, công thụ đều cực kì yêu nghề. tiếc duy nhất là H cua đồng.
- truyện ban đầu không có tí kì vọng gì nhưng đọc ổn dữ.
- viết quả review dài như này là mọi người cũng hiểu cảnh sát tâm đắc như nào rồi đoá. truyện không xuất sắc nhưng làm có thể làm tui cười ỉa không tua là thành công rồi.
- bài này viết từ tháng 6. giờ anh cảnh sát đang khó ở nên vị tù nhân này đọc lại chắc anh chửi ák. hồi đó tâm đắc ghê cũng không hỉu bản thân nữa =))
0 notes
Text
tác tử (thuỷ phương vưu)
- tag công thụ của ê đít tờ: ôn nhu lạnh lùng công x tra (ngạo kiều) thụ biến trung khuyển
- chấm đỉm: 7/10
- review một câu: cũng so so thui chứ hong đã lắm
- review chi tiết: trước ngược công sau ngược thụ, nhưng không đủ. thụ truy hai chương là công đồng ý mẹ nó ròi. công yêu thụ quá nhiều. sau này quay về với nhau thì vẫn ôn nhu săn sóc thụ lắm lắm.
kiểu này đó mà, đổi ngược lại tui cũng đọc được
đọc mấy đoạn trong quá khứ xót công muốn điên. tui lướt lướt hết chứ có dám đọc kĩ đâu, rầu vcl
0 notes
Text
bắt gặp bạn trai cũ đi hẹn hò giấu mặt, làm sao bây giờ (dã sinh quả tử đường)
- tag công thụ do tui chém: ôn nhu công x trẻ con thụ
- chấm đỉm: 3/10
- review một từ: bị lừa again
- review chi tiết: thấy bạn nhacuanangha edit tận hai bộ trước ngược công sau ngược thụ nên khá tin iu, nhảy thử một bộ khác trong nhà bạn đó xem sao. đm ai dè truyện như rồ đọc bực cả mình. đúng là hông thể hoàn toàn tin được ai hết á
chuyện là như này, thụ với công yêu nhau hồi cấp 3. thanh xuân vườn trường ấm áp các kỉu. lên đại học thì yêu xa. một ngày nọ thụ thấy ảnh công NÓI CHUYỆN thân mật (xin nhắc là nói chuyện giao tiếp chứ còn đ lên giường hôn hít mờ ám con mẹ gì nhau nhé) với một bạn nam khác nên nghi ngờ ghen tuông các kiểu. thế nhưng thay vì hành xử như một người có não bình thường là đi hỏi rõ ràng, bạn chọn chia tay. đọc đến đây mình kiểu wtf yêu đương kiểu hãm lồn thế đéo tin tưởng gì nhau thì chim cút đi đừng đổ lỗi
thật ra mầm mống chia tay là vì thời gian yêu xa khiến thụ cảm thấy cả hai có khoảng cách. ok mình biết yêu xa là một lời nguyền vô hình khiến tình yêu vội vã và hời hợt hơn. nhưng thụ có thể chia sẻ với công mà?
nói thẳng là bạn đéo muốn cứu vãn mối quan hệ đi, chứ không ai bắt bạn thụ là phải tỏ ra mình ổn.
tại sao phải tỏ ra lúc nào cũng không-sao khi mọi thứ không như thế. có thể nói cùng nhau, san sẻ cùng nhau và vun đắp cùng nhau cơ mà
tại sao cứ phải biến mình thành người tội nghiệp trong tình yêu rồi tự hờn dỗi người kia, tự tổn thương chính mình và tự dày vò tình yêu đẹp đẽ đó. tình yêu là cùng nhau làm mọi thứ, là nói ra để được lắng nghe và thấu hiểu
đừng nhân danh tình yêu là không cần nói cũng hiểu hết. tình yêu, dẫu có ở bên cạnh nhau cả đời, cũng không vi diệu đến mức thế đâu. tại sao phải làm khó tình yêu đến thế nhỉ.
thay vì im lặng rồi mong người khác phải nghe được thì hãy bày tỏ để tình yêu dễ thở hơn, được hông?
ai được thì không biết chứ bạn thụ truyện này say đéo rồi. cay nhất là công bao nhiêu năm vẫn mong nhớ thụ, về nước liền truy thụ, chạy theo chùi đít dỗ dành thụ, đặt thụ trên cả tiền đồ của bản thân. đm anh ơi sao anh lớn mà anh dại :(
công còn được miêu tả là hoàn hảo xuất sắc đủ thứ. đéo hiểu sao anh thừa sức kiếm được một đứa người yêu biết điều và biết níu kéo hơn thế mà anh lại chọn hèn hèn vì thụ. đm có 5 chương thôi mà ấm ức nãy giờ :(
0 notes
Text
không phải chúng ta chia tay rồi sao? (kiều tu hồ la bặc)
- tag công thụ theo đúng sự thật: đáng thương công x hãm lồn thụ
- chấm điểm: âm điểm/nhiều điểm
- review một từ: tao tức tao khóc
- review chi tiết: mấy hôm nay cảnh sát dẫm hơi nhiều cứt, đều là vì tin người cả. một lần vì tin editor, một lần vì tin tác giả, một lần vì tin blog Review đam mỹ, và chắc ông trời thấy mình chưa đủ khổ nên một lần nữa, mình tin thêm con đỉ Bún Trã 😃
bình thường mình đọc truyện rất cẩn thận, phải rà tất cả cmt và review mới nhảy. nhưng dạo này mình đang bị đoạt xá :) thôi nói chung là ngu thì chết bệnh tật cc gì.
truyện cũng không có gì nhiều, thụ chán ngán công nên lựa dịp tốt nghiệp đại học để chia tay, lấy lý do biện hộ là sợ yêu xa (thật ra do thụ ích kỉ hãm lồn 😊) sau đó thụ đi làm, bắt đầu nhớ nhung công và nhận ra lỗi sai, công cứ lảng vảng quẩn quanh nên thụ cũng bắt đầu nảy sinh ý quay lại. thụ thấy công có người tốt hơn bên cạnh thì không chịu được, đòi quay lại. sau đó công vì thương thụ nên cố gắng thay đổi săn sóc hơn. còn thụ vẫn thế.
đọc sâu hơn thì lý do chia tay là thụ thấy công không yêu mình. vì công không nắm tay, vuốt ve thụ các thứ. ờ đọc đến đây cũng thấy công hơi sai thật CHO đến khi nghe công nói mỗi lần công chạm vào thụ đều phản ứng rất mãnh liệt, lần thì trừng mắt lên “em sẽ giết anh”, lần thì hét toáng lên hại công bị bạn bè cười cả ngày. ê đéo biết là nó khó chịu thật hay làm đỏm giả vờ nhưng tao bực vcl. đit mẹ thích thì bảo là thích, đéo thích thì bảo anh đừng làm thế, chứ sao lại kêu ca hét hò tỏ vẻ ghét bỏ như bị người ta hiếp dâm xong công đ dám sờ soạng thì tủi thân. đit mẹ tâm thần à? cứ cái kiểu làm giá thế đi, đọc chú bé chăn cừu chưa cđ
nói chung công làm lồn gì cũng đều do nghĩ cho thụ cả. thế thụ muốn lồn gì? không ai biết cả. sờ vào thì nó kêu la, chăm sóc thì nó kêu quản thúc như pet. thử mà công đéo quan tâm thì kêu hờ hững cho mà xem. trong khi bản thân nó đã bao giờ nghĩ cho công DÙ CHỈ MỘT LẦN CHƯA? đã bao giờ để ý tới cảm nhận của công chưa?
chứ đéo phải nó mới là người coi công như pet hả, đéo thích thì đuổi, thích thì gọi vẫy đuôi quay về.
xin phép trích ra hai đoạn tiêu biểu ngay chương 1 thể hiện sự vô lý hãm lồn của thụ
[Kỉ Tầm quay người lên, cảm thấy có chút không hiểu được, năm đó sao mình lại coi trọng cái con người không có tình thú, tướng mạo lại bình thường kia chứ? Người kia chỉ có ưu điểm duy nhất là thân thể rắn chắc, con người thành thật, thành thật đến mức làm cho người ta cảm thấy chán nản!]
[“Muốn uống nước không?”
Kỉ Tầm ngước mắt, Phong Cảnh cầm trên tay một chai nước khoáng, vẫn là vẻ mặt không chút biểu cảm nhìn mình, Kỉ Tầm lắc lắc đầu.
Luôn như vậy, sao anh lại lề mề như thế chứ?! Em cũng không phải là trẻ con chưa biết gì cần anh chăm sóc! Bên nhau hai năm, ban đầu còn thấy quản thúc có chút tình thú, nhưng khi cảm giác mới mẻ qua đi, Kỉ Tầm đã sớm không còn kiên nhẫn với sự chăm sóc thái quá của đối phương, nhưng cậu vẫn định để đến khi tốt nghiệp mới nói chia tay, với tính tình của Kỉ Tầm, đã sớm cho Phong Cảnh một lời cảm ơn rồi đi.]
trong truyện này, mình không nghĩ là công sai chỗ nào hết. ngược lại, thằng ml thụ sống quá giả dối. nó không thành thật với những xúc cảm cũng như sự khiếm khuyết về tích cách của mình, bên cạnh trốn chạy và ích kỉ, nó còn đổ lỗi cho người khác thay vì bản thân nữa. công rõ ràng như vậy, săn sóc để ý như vậy, nhưng thụ lại hờ hững xa cách, lo được lo mất. thụ muốn công phải nồng nhiệt, thụ trách công không yêu mình, nhưng chính bản thân nó lại giấu rất nhiều tâm tư có nói cho công biết đâu.
và khi nó hối hận, các bạn biết nó làm gì không, nó đòi công phải biểu hiện thương tâm :)
vì sao phải vô tâm như vậy, vì sao phải suy diễn quá nhiều như vậy, vì sao lại bất an như vậy? nói đơn giản là vì hãm lồn. mà nói theo kiểu triết lý thì nó cũng đời thật, rất nhiều trong số chúng ta cũng rất thận trọng với tình cảm trao đi. chúng ta bỏ ra ít, nhưng mong muốn được nhận nhiều hơn từ đối phương, thậm chí khi đối phương đã bỏ ra rất nhiều, chúng ta vẫn không nguyện ý tin tưởng, vẫn đòi hỏi nhiều hơn nữa.
nói chứ nếu sau này cảnh sát mà yêu phải đứa nào như thế thì sẽ đá bay mõm nó từ cái nhìn đầu tiên
nhưng thụ lại vô cùng may mắn, bởi vì thụ gặp được công. không phải cảnh sát
nói dông nói dài thì kết luận của mình vẫn là thụ so với cái lồn còn thấy ngượng, tác giả sủng thụ quá đà, công đáng thương. hết
0 notes
Text
chúng ta chia tay đi (xà hạt điểm điểm)
- tag công thụ do tui chém: nhân thê ôn nhu si tình công x cao to đen hôi hay bạo lực thụ
- chấm điểm: 3/10
- review một từ: dở ỉa.
- review chi tiết: nghe tag là đã thấy hãm lồn nhưng đọc chỉ vì bên review đam mỹ rec. không hiểu sao bạn đó đọc xong còn khen thụ tốt chán được. thụ đã vô tâm lại còn bị thần kinh. mà được cái lọ thì phải mất cái chai chứ đây thụ đ được nước gì, đã thế còn xấu. tù nhân này không xứng được tận 3 điểm, nhưng chả lẽ cho 1 điểm.
0 notes
Text
nhặt được một chú chó lưu lạc (kháo kháo)
- tag công thụ do tui chém: hãm lồn thụ x đáng thương công (đảm bảo đúng sự thật)
- chấm đỉm: âm điểm mẹ đi
- review một câu: niềm tin đã mất, đằng sau lước mắt
- review chi tiết: đang đọc lại vi quang vẫn thấy mát lòng hết sức thế là đi search tên tác giả. ồ hoá ra đây cũng là người viết tôi bảo bạn cùng bạn của tôi đánh cậu và hotsearch dự định. thế là nhảy bộ này, cũng do kháo kháo viết. không chút nghi ngờ.
cảnh sát đã nghĩ viết được ba tù nhân kia thì ít nhất cũng phải tầm hỗ sủng trở lên. nhưng tui đã nhầm. địt mẹ nó nhầm vãi lìn. trời ơi đã bao nhiêu pha tui dẫm mìn vì tin tưởng tác giả mà nay tui vẫn ngu muội như vậy. lành sẹo quên đau mà huhu
cảnh sát ơi sao con hồ đồ quá, mẹ xin dặn con một lừn nữa “KHÔNG CÓ ĐỒNG MINH VĨNH VIỄN HAY KẺ THÙ VĨNH VIỄN, CHỈ CÓ TRUYỆN HAY LÀ VĨNH VIỄN”
địt mẹ đéo muốn chửi bậy nhiều nhưng mình đéo chửi đéo được í vì mình tức vãi lồn. đm thằng chó thụ. dù công trong truyện là chó (nghĩa đen) nhưng thụ mới là đứa có nhân cách của một con chóoooo địt mẹ mày thằng đbrr
sao có thể viết được một bộ công trung khuyển si tình còn thụ thì nhơn nhơn bẩn thỉu tởm lợm như này nhỉ? mình đéo muốn nói sâu về nó nữa, chỉ biết nó đúng là kinh khụng. kinh tỡm. phải đọc lại 10 lần vi quang mới bù đắp được trái tim dzụn dzỡ này
mọi ngừi phải hỉu cảnh sát chưa bao giờ có lôi nặng với việc cúc khiết, như bộ an cư lạc nghiệp thụ có ních nêm hoa cúc đen, mình còn chịu được và thậm chí thích bạn đó. nhưng thằng này nó on the next level địt mẹ chắc tí phải gọi naevis
nó chia tay người yêu cũ vì bdsm không tôn trọng partner, nhưng khi rủ chịch vẫn chịch? này được gọi là lạm giao hay bại não nhỉ. quan trọng nhất là thằng mặt lồn thụ dắt người yêu cũ về nhà, nhốt công ngoài cửa, MỘT ĐÊM. địt con mẹ mày luôn.
công làm gì sai với mày cơ? nói tao nghe? mày đéo xứng đáng một tí nào hết ák thằng bệnh hoạn. đm vẫn không thể tin nổi thụ thuộc top mình thích nhất và thụ khiến mình ghê tởm nhất mọi thời đại là cùng một người viết.
thấy tag với văn án là red flag vãi cả lồn rồi tao vẫn nhảy chỉ vì TÊN TÁC GIẢ huhu không thể nào người viết vi quang lại có thể viết ra bộ này được xin đấy?
0 notes
Text
vi quang (kháo kháo)
- tag công thụ do tui chém: ôn nhu bình phàm niên thượng công x tâm cơ si tình mỹ thụ
- chấm điểm: 9.5/10
- review một từ: NÊN ĐỌC
- review chi tiết: không hiểu vì lý do gì mà ban đầu cảnh sát cứ tưởng đây là truyện e-sport nên mãi đến bây giờ mới chịu đọc. đã bỏ qua một cục gem quá lâu, lỗi anh. truyện có nội dung nhẹ nhàng ấm áp, độ dài vừa đủ, mạch văn gọn gàng, edit rất khá, diễn biến trọn vẹn không bôi thêm tình tiết. nhân vật truyện thì ưa được mỗi công thụ. nhìn chung không quá đặc sắc nhưng tui đặc biệt thích. có mấy câu thoại làm tui ngẫm nhiều.
bộ này là số ít truyện mà mình thích thụ hơn công. rất nhìu. không phải công không tốt, chỉ là anh lớn tuổi và chín chắn, không còn xốc nổi nữa, thành ra nhiều khi hơi thiếu quyết đoán. cách cân nhắc lợi hại của người trưởng thành thiệt sự rất đáng ghét.
ví dụ như công muốn ổn định lâu dài nên tìm người gần bằng tuổi, nhan sắc tầm trung để yêu. xong bị cắm sừng. sau này quen thụ thì bạn bè vẫn khuyên quay lại với nyc đi vì thụ trẻ quá, đẹp quá, sao công giữ nổi
lần đó bạn học tiểu Ninh tứk thật sự. bạn nói câu nào thấm câu đó. mà công nhận anh công và đám bạn cũng ngu ghê. cứ già là chung tình chắc? cứ xấu là chung tình chắc? cứ trẻ đẹp là bạc tình chắc? tính trăng hoa nào phân chia độ tuổi và nhan sắc đâu?
bạn rất giận, nhưng vẫn không rời đi. và cho tới cuối truyện, người chủ động xuống nước vẫn là thụ và luôn là thụ. ảnh làm kỹ sư mà, sống đơn giản chậm nhiệt lắm. hông có hiểu được nhắn tin mà ny im lặng là phải spam tiếp tới khi trả lời thì thôi, ny block số thì phải biết gọi wechat. cũng không biết dỗ ny, cứ nghĩ người ta dzận thì mình im im sẽ tốt hơn. ngốk hết sức. cũng may bạn học tiểu ninh thì hông có gì ngoài một tâm hồn đẹp và tủi trẻ. thừa can đảm và nồng nhiệt thay cho phần của anh công ngốk nhà ta.
truyện hay. thiệt sự. sủng công sủng thụ đọc nên đọc vì anh công sủng tiểu ninh cả chìu chuộng ẻm lắm. vả lại cảnh sát thích tiểu ninh muốn chít. không ai cưỡng nổi một người vừa đẹp vừa si tình. không một ai
quan trọng nữa là có H, full hơi che he he (đọc lứng lắm anh đảm bảo)
- đọc đoạn này cảnh sát thiệt sự relatable lắm đó. tại cảnh sát có trust issue ăn vào máu rồi nên cũng giống tiểu Ninh, ghét việc người khác khuyên giải đạo lý về nỗi khổ của mình, đặt câu hỏi liên tục về hoàn cảnh của mình
nên mình thường chọn không nói và không đặt niềm tin ở ai, như tiểu ninh vậy
bộ này chỉ riêng thụ đã giành được 10 điểm tuyệt đối của cảnh sát vì mindset thông minh, biết cân bằng giữa lý trí & cảm tính, tính cách mạnh mẽ và biết cách sống tự lập an toàn. sau này yêu vào thì hết lòng hết dạ. đều là những thứ mình appreciate nhất
đến tầm giữa truyện bạn thà cắt đứt liên lạc với công còn hơn kể chuyện mình gánh nợ ra. tuy đọc thấy hơi thưn công nhưng đây là chi tiết ghi đỉm nhất với mình
vì sao á, vì như thế thể hiện bạn đang một mình, bạn dễ bị tấn công. bạn là một nạn nhân hoàn hảo. nếu người ta tấn công bạn, bạn cũng không thể được gia đình bảo vệ, và họ có thể coi nỗi buồn của bạn là một điểm yếu. nhất là khi công lúc này chỉ là khách hàng, bạn bè xã giao,... thì đừng thể hiện mình một mình, mình yếu thế, mình là nạn nhân. công chỉ biết thụ thiếu tiền, chứ đâu biết thụ gánh nợ và mồ côi?
nhân đây cũng muốn nói với mọi người là đừng dễ dàng kể yếu điểm của mình trên mạng xã hội. nếu việc chia sẻ đó không giúp bạn lấy lại công bằng và chỉ mang tính chất san sẻ nỗi buồn thì những người quen "nửa mùa" đó càng không phải là đối tượng để bạn share. một số người sẽ cho là bạn phiền phức, một số người sẽ đánh giá bạn thấp hơn, một số người có thể thương bạn nhưng là thương hại.
bạn mẹ mình không may bị mất chồng và chú ấy để lại cho cô ấy một khối gia sản lớn. không ai trong đám bạn xã giao biết điều đó, đối tác càng không, họ vẫn đinh ninh là có một người chồng, người cha trong căn nhà đó. không phải vì cô ấy không đủ giỏi mà vì cô ấy tránh những sự phiền phức không đáng có khi người ta biết cô ấy chỉ có "một mình": bị bắt nạt, bị chèn ép, bị lôi kéo vào những mối quan hệ độc hại, bị quấy rối,...
nhìn chung thì con người ta không ngại tấn công người khác, họ chỉ ngại khi việc tấn công đó gây hậu quả đến họ mà thôi.
một mình cần thông minh, cần bản lĩnh. có thể phim ảnh thích tôn vinh chủ nghĩa cá nhân anh hùng, xin, một ông giám đốc giỏi được định nghĩa là điều hành cả vạn người dưới trướng, một người tài hoa là sắp xếp các mối quan hệ bản thân thành chiến lược. một mình muốn tồn tại được cần phải biết giấu đi những khuyết điểm và phô trương thanh thế.
thế giới này có lý do gì để tốt với mình bạn đâu?
- vẫn là một gạch đầu dòng chỉ để khen tiểu Ninh tuyệt dzời quá. vừa ngây thơ quyết liệt lại tâm cơ dụ dỗ. ẻm làm tui chít mê chít mệt. ideal type thụ của tui nè trời ơi
0 notes
Text
trước và sau ly hôn (quả dưa mất trí)
- tag công thụ do tui chém: ngoài yêu thụ thì không được cái nước gì tổng tài si tình tiện công x dở hơi cám lợn diễn viên tra thụ
- chấm điểm: 1/10 (blacklist)
- review một từ: như cứt
- review chi tiết: rất ít bộ nào khiến cảnh sát ghét cả công lẫn thụ như vậy, nhưng vị tù nhân này đã thành công làm tui không thể vớt vát nổi một chút đồng cảm nào với nhân vật. thụ trong đây có cạo đầu bôi vôi bỏ lồng heo thả trôi sông cũng không hết tội với công, còn công thì tiêu chuẩn kép, y ỷ mình có tiền có quyền mà ngang ngược, nhìn cách công đối xử với người khác (ngoài thụ) mà chỉ muốn nhảy vào đấm cho mấy phát.
nhất là cách công hành xử với em trai bị thụ đâm vào làm cho mù mắt.
có một lần em trai đó đẩy thụ ngã nên công tức lắm nè, cứng rắn trừng trị nè, rồi nói gì mà tôi đã làm hết sức có thể để bù đắp cho em ấy nên phải dạy cho em ấy biết điều 🥰❤️ ôi chao thật là suy nghĩ của những người đéo có óc và coi trời bằng vung. cảnh sát nói thật thằng nào vì say xỉn mà làm tao mù thì tao chặt chặt chứ ở đấy mà lên giọng với tao nhé. không có tư cách í. đcm mày nghĩ tiền của mày to lắm à?! tiền của mày khiến mắt người ta lành lại được à? sao hãm thế mà vẫn sống được đm thằng shark tank này nữa
nhưng không sao, có vẻ ông trời có mắt nên đã ban cho công phải dính vào thụ hahaahahaha thật sự dừa cái lòn tao lắm =))) có thể nói cuộc đời công vốn là đường thẳng, chỉ vì gặp thụ mà rẽ vào đường cùng.
trước tiên xin phép liệt kê một số trò lố của thụ trong thời kỳ hôn nhân:
1. tối ngày đi bar bay lắc, lúc nào cũng thấy phì phèo điếu thuốc, mồm thì như bát hương nghi ngút khói.
2. tuyên bố rằng ứ thích công, anh già anh xấu em muốn tìm trai trẻ đẹp cơ.
3. hôn thằng khác, bị chụp lại rồi lên báo
4. công bận trăm công nghìn việc, đã éo đỡ đần thì thôi còn liên tục làm phiền đòi hỏi lọ chai, bắt công đi 30 tiếng máy bay về để buscu cho mình. dù công đã rất mệt và cầu xin thụ cho mình ngủ nhưng đéo
5. tìm thấy nhật ký của em trai công (thằng bé này tự tử vì bị bạo hành), đọc xong thì gào lên với công là công thương hại mình công yêu mình vì muốn bù đắp cho em trai
6. (cũng là cái quan trọng nhất) lái xe trong tình trạng say xỉn để rồi húc người
vẫn còn nhiều nhưng khó mà list ra hết được. chắc chắn đây là quả báo quả dừa hahahaha quả là tuyệt phối =))) này thì gia đình dòng dõi trâm anh thế phiệt này thì tổng tài đam mỹ à, cuối cùng cũng phải quỳ dưới chân một thằng khuyết tật tinh thần thôi
xét trên phương diện đam mỹ thì cảnh sát ghét thụ, còn phương diện “hiện thực hướng” (đm con nào bảo bộ này hiện thực đúng là báng bổ xã hội) thì tui ghét công. nên đọc thấy công bị hành rất vừa lồn. nhân sinh quan của nó thật sự có vấn đề
công chỉ có thể dùng chữ tiện, trừ thụ ra thì đối với ai cũng nhìn bằng nửa con mắt không xem ra gì, người ta có bệnh tật chết trước mắt mình ra đấy cũng khinh khỉnh. yêu thụ là thế mà vẫn để cho một đứa khác buscu ôi hãm lồn chưa
thôi thì vì cảnh sát vẫn còn chút hi vọng vào thụ sau này thay đổi nên cố lết tới cuối, nhưng đm, tổ sư truyện đéo gì mà tới kết thúc vẫn dậm chân tại chỗ. đọc tới chương 80 mà thụ vẫn ngang ngược đòi công đi ra ngoài mua kem cho lúc nửa đêm, dù biết công sẽ lạnh cóng, but still
lạy hồn lô gíc em muốn anh ăn kem nên bắt anh lội gió đi mua. đm sao mày không tự đi? nứng lòn hả đỉ cHÓ
cho cảnh sát hỏi đây là cái loại character development khỉ gió gì vậy? công vẫn đê tiện và yêu thụ như chương 1? có lạnh muốn điên cũng vẫn vác xác về hầu thụ? truyện buồn nôn quá đi mất 🤢
đấy mang tiếng trưởng thành với “truy phu” mà khác mẹ gì hồi mới cưới đâu :) chưa kể vụ đòi đóng phim siếc xong về khoe công là diễn viên đẹp trai quá cho công ghen chơi. và những hành động này đều ở đoạn gần kết truyện :)
cái khiến tao bực nhất là sau bao nhiêu chuyện xảy ra, sau những thứ thụ đã đúc kết và ân hận, thì nó vẫn cư xử xàm lồn ích kỉ như vậy :) đm cả công cả thụ bộ này đều được cái nói mồm là giỏi. hoa mĩ làm cl gì? đúng là người nói đạo lý thường sống như
lồn.
công thì văn vở viết mấy trăm bài thơ cho thụ, thụ thì cũng hứa hẹn ra bài thương công khóc thầm. nhưng cuối cùng thì công vẫn để đứa khác lên giường, còn thụ thì vẫn sai vặt công như cờ hó. hai đứa mõm như nhau. đéo thể tin được lời đàn ông mà
nói chung niềm hối hận nhất trong đời cảnh sát năm nay là vớ phải thằng tù nhân này. cảm giác đọc truyện như coi mấy cái phim hàn quắc lê thê bế tắc. chắc tại cảnh sát đơn giản, thích mọi thứ rõ ràng, cũng không đủ nội hàm để cảm nhận những tâm hồn ‘phức tạp’ và tình yêu ‘nhiều cung bậc’ 🤮 yêu nhau không biết có hết mình không nhưng đày đọa nhau chắc chắn là hết hồn
0 notes