bomthecow
Tàng Kinh Văn
149 posts
Thơ - tình là gốc, lời là ngọn, âm thanh là hoa, ý nghĩa là quả"
Don't wanna be here? Send us removal request.
bomthecow · 11 months ago
Text
Tumblr media
Thứ tự xuất hiện giữa người với người thật sự rất quan trọng, người cùng bạn uống rượu say, sẽ không thể đưa bạn về nhà được.
_ sưu tầm
0 notes
bomthecow · 11 months ago
Text
Tumblr media
Đừng cứ mãi ăn cơm cùng gái thẳng có được không, em phải ăn cơm với gái cong thì mới có chuyện chứ!
_ Hàn Khai Lượng | Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách
0 notes
bomthecow · 11 months ago
Text
Chương Ni Tư cười cười tự giễu: "Vừa rồi khi mình nấu ăn mình đã nghĩ, nếu mình mở miệng nói, Ninh Hi chúng ta đừng chia tay, thử lại lần nữa đi, lần cuối cùng, thì liệu cậu có chấp nhận không?"
Ninh Hi dừng một chút, muốn nói gì đó nhưng rồi lại chẳng nói gì.
"Những lời như vậy trước kia mình đã nói rồi, nhưng lần này, khoảnh khắc khi ý tưởng đó xuất hiện thì lòng mình vậy mà có chút sợ hãi. Mình bỗng nhận ra, dù cho chúng ta quay lại lần nữa thì thì kết quả cuối cùng vẫn là chúng ta giày vò lẫn nhau đến sức cùng lực kiệt, người yêu hóa kẻ thù, ghét bỏ nhau."
Trong mắt Ninh Hi lấp lánh ánh nước: "Chúng ta đã 36 tuổi."
Chương Ni Tư gật gật đầu, hốc mắt đỏ hoe: "Đúng vậy, đã 36 tuổi rồi."
Hai người ngồi đối diện, nhìn nhau không nói gì.
Những món ăn nóng hổi đặt giữa hai người dần mất đi độ ấm.
Tất cả mọi thứ tốt đẹp đều có hạn.
Mọi thứ đã kết thúc.
_ Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách
0 notes
bomthecow · 1 year ago
Text
Tumblr media
Một người không sao, một người không thống khổ.
Khi có người thích mình, mà mình cũng thích người đó.
Đó mới thống khổ.
0 notes
bomthecow · 1 year ago
Text
Tumblr media
Tôi không biết cách để có thể yêu một người đến suốt đời. Nhưng mà trong một khoảnh khắc, tôi đã muốn suốt đời chỉ yêu một người.
0 notes
bomthecow · 1 year ago
Text
Tumblr media
Mang bản thân trả lại cho bản thân. Mang người khác trả lại cho người khác. Để hoa trở thành hoa. Để cây trở thành cây. Từ đó núi sông một đường, sẽ không tương phùng. Nguyện kiếp sau không gặp, không yêu, không nhớ.
0 notes
bomthecow · 1 year ago
Text
Tumblr media
Ánh mắt là một loại lựa chọn.
Bất kể là cố ý hay là vô tình.
_ Nhất Trản Dạ Đăng
0 notes
bomthecow · 1 year ago
Text
Tumblr media
Tôi là người vô cùng cằn cỗi, nhìn núi chỉ là núi, nhìn biển chỉ là biển, nhìn hoa chỉ là hoa.
Duy chỉ có nhìn thấy em, biển mây bắt đầu gợn sóng, thủy triều bắt đầu sục s��i, chiếc râu nhỏ của côn trùng khuấy động ngứa ngáy cả cuộc đời.
Em không cần phải lên tiếng, tôi cùng trời đất vạn vật toàn bộ đều vội vã chạy về phía em.
_ Huyền Tiên
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Cô ấy dứt khoát với Đường Nhược Dao, nhưng càng dứt khoát với bản thân mình, cậy răng cũng sẽ nuốt máu vào bụng, vĩnh viễn không chủ động đi tranh cướp. Kϊƈɦ thích từ ngoại lực sẽ không khiến chiếc vỏ của cô ấy vỡ ra, chỉ khiến cô ấy càng ngày càng lún sâu vào thế giới của bản thân, càng ngày càng tự bế, mãi đến một ngày không còn dũng cảm để ra ngoài nhìn ngắm thế giới nữa.
Đường Nhược Dao vừa tức giận, vừa đau lòng.
Tình cảm của bọn họ, không có chỗ cho người thứ ba, bất luận đối phương xuất hiện với mục đích gì. Tần Ý Nùng muốn, là một tình yêu kiên định không đổi, vĩnh viễn không thay lòng.
_ Làm Càn
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Tumblr media
Đã nói một đời, thiếu một năm, một ngày, một giờ, cũng không tính là một đời.
_ Đường Nhược Dao
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Tumblr media
Có rất nhiều người sau khi chia tay đều đang chờ đợi, chờ đợi việc gì, có lẽ chỉ bản thân mới hiểu.
Có người đợi thời gian để chầm chậm quên lãng. Có người đợi đôi bên gương vỡ lại lành. Có người đợi xem ai mới là người buông tay trước. Cũng có những người tới cuối cùng chẳng đợi được gì.
… … …
Nhiều năm sau cậu sẽ quên tên mình. Quên đi con đường đó trong quá khứ chúng mình đã từng có gì. Quên đi phút giây chúng ta bên nhau. Hoặc sẽ có ngày khi cậu nói chuyện với một ai đó mà nghe thấy một cái tên rất quen thuộc, nhưng khoảnh khắc ấy cậu đột nhiên không nhớ ra đó là ai… …
Thuở đầu gặp gỡ cậu, gió là gió; mưa là mưa. Tới khi tạm biệt cậu, gió là cậu mà mưa cũng là cậu. Sau này cũng có những khi mình muốn tìm cậu, nhưng cuối cùng vẫn không có cái dũng khí ấy. Hai chúng mình ăn ý nhỉ, cậu không tìm mình; mình cũng không tìm cậu, sự ăn ý này có lẽ chính là số trời đã định trong truyền thuyết đây mà.
_ Vũ Thu Hoài/baosam1399 dịch
1 note · View note
bomthecow · 2 years ago
Text
Tumblr media
Đủ thương thì giữ.
Đủ buồn thì buông.
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Tumblr media
Vì em, tất cả là vì em.
Cố chịu đựng nỗi đau này là vì em. Giữ gìn tình cảm này là vì em. Ở bên em một cách bình thường nhất dù trong lòng đang tan nát cũng là vì em.
Còn sau này, từ bỏ em, quên em, không bao giờ yêu em nữa,
mới là vì bản thân.
Tumblr media
- Hashtag Dawn
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Ta yêu sai hay đúng?
Còn thấy đau là còn thương…
_ Ngày Chưa Giông Bão
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Mèo thích ăn cá, nhưng mèo lại không biết bơi. Cá thích ăn giun, nhưng cá lại không thể lên bờ. Thượng đế mang đến cho bạn rất nhiều thứ hấp dẫn, nhưng lại không cho bạn dễ dàng đạt được nó.
Nhưng, cũng không thể cứ đổ máu thì kêu đau, sợ tối thì bật điện, nhớ nhung thì liên lạc, ngày hôm nay với bạn là chuyện lớn, nhưng có thể ngày hôm sau lại là chuyện nhỏ. Cuộc đời giống như cây bồ công anh, nhìn có vẻ tự do, nhưng kỳ thực lại là thân bất do kỷ.
Có những chuyện không phải là không thèm lưu tâm, mà là có lưu tâm cũng chẳng làm được gì. Chỉ biết dốc toàn lực của mình để ứng phó là được, cuộc đời không có nếu, chỉ có hậu quả và kết quả…
Vạn sự tương sinh tương khắc, không có lên thì không có xuống, không có thấp thì không có cao, không có đắng thì không có ngọt.
Chỉ khi biết thế nào là mệt mỏi, thì mới cảm nhận được thế nào là an nhàn; nếm qua cay đắng thì mới biết thế nào là ngọt bùi. Nhân lúc đang còn trẻ, dũng cảm bước đi, nghênh đón phong sương gió mưa, tôi luyện bản thân, có thể độ lượng, có thể nhìn xa trông rộng, thì hạnh phúc mới đến.
Trên thế giới này ngoại trừ bạn ra, thì không có ai có thể thực sự giúp đỡ bạn, nếu có giúp thì cũng chỉ là tạm thời. Rất nhiều người đã từng nếm thử “trứng luộc trong nước trà”, vỏ trứng nứt càng nhiều, thì trứng ăn càng ngon miệng. Tương tự như vậy, trong cuộc sống trải nghiệm càng nhiều, trắc trở càng nhiều thì sẽ càng có hương vị.
Trứng gà bị vỡ do tác động từ bên ngoài là đồ ăn, bị vỡ do tác động từ bên trong thì chính là sinh mệnh. Cuộc sống cũng vậy, làm vỡ từ bên ngoài là áp lực, làm vỡ từ bên trong chính là trư��ng thành.
Nếu bạn chờ người khác làm vỡ bạn từ bên ngoài, thì nhất định bạn sẽ là món ăn của người khác; nếu bạn có thể đánh vỡ chính mình từ bên trong, như vậy bạn sẽ thấy rằng mình đã thực sự trưởng thành, cũng giống như là được tái sinh.
Nhìn thấy một con bướm đang giãy giụa muốn thoát ra khỏi cái kén, có người hảo tâm giúp nó thoát ra. Nhưng không ngờ rằng, sau khi con bướm thoát ra ngoài, nó lại không thể duỗi đôi cánh ra được, và cuối cùng thiệt mạng.
Giãy giụa chính là điều con bướm cần làm để trưởng thành, lúc đó bạn giúp nó thoải mái, nhưng sau này nó sẽ không có đủ sức mạnh để đối mặt với những thử thách sẽ phải gặp trong cuộc đời.
Nếu bạn muốn hóa thân thành con bướm, thì bạn phải chịu đựng được nỗi khổ của quá trình giãy giụa ở trong kén, vậy thì mới có thể dang cánh bay cao được.
Trong cả cuộc đời, bạn phải tôn trọng bao nhiêu người, thì sẽ có bấy nhiêu người tôn trọng bạn.
Bạn tin tưởng bao nhiêu người thì sẽ có bấy nhiêu người tin tưởng bạn.
Bạn có thể giúp bao nhiêu người thành công, thì sẽ có bấy nhiêu người giúp bạn thành công!
Trên thế giới này, người giàu có nhất, thường là người vấp ngã nhiều nhất. Người có thể thành công là người mỗi lần vấp ngã, không chỉ có thể đứng dậy, mà vẫn có thể kiên trì tiếp tục bước đi.
_ Sưu Tầm
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Có một kiểu người, họ thích một mình và giỏi chịu đựng cô đơn đến kỳ lạ…
Những khi gặp khó khăn hay có chuyện buồn, họ chỉ muốn im lặng một mình, không gặp gỡ ai, không muốn ở bên ai, không cần kể với ai, càng không đăng tải bừa bãi cảm xúc lên mạng xã hội. Thậm chí đến người mà thật sự xem là bạn thân cũng không thể biết hết chuyện của họ. Lúc họ mệt mỏi nhất, tuyệt vọng nhất, đa số đều chỉ riêng một mình họ biết. Khi họ có thể nói ra kể ra, tức là họ đã tự mình vượt qua xong chuyện ấy rồi.
Những kiểu người như vậy, không biết từ đâu đã tôi luyện cho họ sức chịu đựng đó. Người có thể bước vào thế giới của họ, thực sự rất ít.
0 notes
bomthecow · 2 years ago
Text
Tumblr media
Someday someone will choose you and will keep choosing you everyday.
0 notes