aprill6
April
116 posts
chàng trai tháng tư
Don't wanna be here? Send us removal request.
aprill6 · 1 month ago
Text
Hồi sáng đi công chiện, chạy ngang trường học tự nhiên bắt gặp cảnh này. Cậu bé kéo khẩu trang cô bé xuống thơm cái chụt gòi kéo lên. Mấy đứa nhỏ dễ thương quá hơ 🫣
0 notes
aprill6 · 1 year ago
Photo
Tumblr media Tumblr media
33K notes · View notes
aprill6 · 1 year ago
Text
Thế nào là cô đơn?
Ở nơi ngột ngạt và bon chen,
đêm xuống lướt điện thoại, nghe nhạc trong vô thức, không chủ động liên lạc cho ai, cũng chẳng ai để tâm đến …
Dần dần cuộc sống chẳng có gì bất ngờ,
cũng chẳng có gì ngoài mong đợi…
chỉ ăn, ngủ và đi làm…
Tumblr media
50 notes · View notes
aprill6 · 2 years ago
Text
Lăng minh mạng ít người đi, đợt mình đi thì thấy khải định người ta đi đông hơn.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Emperor Minh Mạng’s mausoleum. Credit to Dong Ho Vy.
308 notes · View notes
aprill6 · 3 years ago
Text
Mình thấy có 1 vài bạn tham gia thần số học, đi hội nghị vinh danh các kiểu, đi chơi các kiểu... trông rất thành đạt. Mình có call video nc đâu được 30p. Khoá gì 25tr, còn học lên nữa. Đang làm coach life. Nhưng nc với mình bị mình sửa sai vài lần :)))
Đồng ý là mấy nhóm này cũng rất tốt, tích cực. Kiểu đa cấp, bạn có thể join học hỏi. Còn nếu bạn muốn giàu có thì phải tự tạo ra hệ thống của riêng mình. Nếu hợp thời thì phất. Chứ mà rủ rê mình vào hệ thống trong đó mình biết thừa thì hơi khó. Ahihu
8 notes · View notes
aprill6 · 3 years ago
Text
Tối qua cậu bạn rủ đi cf, gần nhà mà bữa trước mình có chở bản đi rồi. Nên nay bạn chở, mà bữa bản có gọi bạn cùng lớp ra nữa. Mình cứ nghĩ là nay bạn mời vì hôm bữa mình trả gòi nên là hỏng có mang xiền. Xong xem được hiệp 1 trận vn- malay thì dìa. Hài hước là lúc ra quầy tính tiền bạn nói mình trả :))) mình hơi bất ngờ là bạn k mang theo, bình thường nhà bán tạp hoá lúc nào cũng có tiền trong người mà ta. Xong thì bạn chuyển khoản. Lúc chạy xe bạn lơ mình luôn, mình chả hiểu bản nghĩ gì. Cái tới ngang quảng trường bản dừng lại chỗ xe cá viên chiên, tắt máy xuống xe order 2 trứng nướng 1 ly chanh dây gì í. Mình thật sự hoang mang. Gòi bản móc bóp ra lần nữa, kiểm tra thì hết tiền thật. Khúc về nhà đường thênh thang, mình có để ý lúc thì bạn gạt kính nón bảo hiểm lên, đi dc tí lại gạt xuống. Cũng tò mò nhưng mình k tiện hỏi. Đến nhà bạn thì mình xin dừng lại mình đi bộ về vì chỉ có cách vài căn nhà. Con bé quán cf bên cạnh thấy vậy còn nói to lên: "lần sau anh phải bắt anh lý chở về, bữa em thấy anh chở ảnh về tận nhà mà". Mình cũng trả lời đại khái. (Mình vẫn thích đi bộ nếu gần, mấy năm trước có cậu bạn bị viêm xoang, trời lạnh nên rủ mình đi bộ hơn 1km uống cf xong đi bộ về. Bình thường mà ta. ) vì cái quán cf này là chủ thứ 2 thuê lại, cách đây tầm 3 4 tháng gì đấy. Mình có qua 1 lần k nhớ rõ, càng k biết bé kia mặt mũi sao, tại ai tiếp xúc nhiều thì mình nhớ chớ mình k giỏi nhớ mặt. Chắc bé đó biết lý chớ k biết mình.
À mình cũng ít khi đi cf, lần trước là chở bé em họ đi làm cccd xong 2 ae kiếm quán ngồi đại, nó cứ hỏi mình mấy chuyện tâm linh, anh tin mức độ nào... lúc đó nó giấu nhẹm chuyện nó yêu thằng nào mà thằng đó k yêu nó. Cho đến khi em gái nó đưa đt nó cho mình xem tin nhắn nó nhắn từ tháng 4 đến giờ cho 1 số trong bạ có tên là "anh"... mà k có có tin nào rep.
rồi cả việc nó quậy ở bệnh viện nên ngta đuổi, huỷ hợp đồng. Rồi nó trốn xuống phan rang, xong về thì đau đầu, lại đi khám truyền nước, người gầy đi. cả nhà nó, họ hàng giờ đều cho rằng nó bị vong theo, nhưng cá nhân mình có chút không cho là như vậy.
Thật sự mấy nay gặp những chuyện mình k giải thích nổi. Hơi váng đầu.
1 note · View note
aprill6 · 3 years ago
Text
1 note · View note
aprill6 · 3 years ago
Text
Tumblr media
1. Hôm 26.3 mình có đi mua thuốc covid cho mẹ, gần 11h trưa do còn phải đi mua cơm với khai báo y tế cho mẹ nên mình khá vội. Lúc chuyển khoản thì bị nhầm 1 số và mình k check lại tên chủ tài khoản nên thành ra lộn người ( xin phép được giấu tên). Buổi chiều mình có lập yêu cầu tra soát là mất thêm 33k nữa :)))) nhưng chuyển khoản nhanh 24/7 thì tiền đã qua stk kia. Mình k biết acb có gửi yêu cầu cho chủ thẻ kia k nữa. Mình có thể lên bank để xin địa chỉ liên lạc của chủ thẻ kia, nhưng mình k làm.
Gòi ngta ỉm luôn.
Mình hay bảo người tốt là người làm việc xấu mà k ai biết.
2. Mấy hôm trước thì có đặt trên shopee 1 cái bình giữ nhiệt màu xanh 1 lít, có lọc để pha trà. Rồi mình k có nhà nên có gọi cho mẹ bảo nhận hàng dùm. Về mở ra thì là bình 800ml màu vàng và k có ngăn lọc :v
Tumblr media
Thôi kệ luôn,
3. Những ngày cuối tháng3, đầu tháng 4 là lời nói dối của mẹ thiên nhiên. Đáng lẽ mọi năm là nóng đổ lửa thì năm nay lại lành lạnh như sắp đến tết. Đánh dấu sự biến đổi khí hậu thất thường. Bão sẽ càng ngày lên level, đang mùa hè mà sắp hình thành bão ngoài biển đông. Nền nhiệt trung bình so với tầm 10 20 năm trước tăng 13 độ. Tự dưng nhớ ra bài hát lúc bé “ trái đất này là của bố mày...” duy chỉ có các tổ chức bảo vệ môi trường là còn hát đúng.
1 note · View note
aprill6 · 3 years ago
Photo
Cái cây cũng lớn lên 1 mình, li��u xung quanh vô vàn cây khác nó có cảm thấy cô độc không?
Tumblr media
Botnari Mihail  
1K notes · View notes
aprill6 · 3 years ago
Text
Tumblr media
0 notes
aprill6 · 3 years ago
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
10 notes · View notes
aprill6 · 3 years ago
Text
Tumblr media
0 notes
aprill6 · 4 years ago
Text
Tôi k thích mấy doanh nghiệp việt nam cho lắm. Như hãng taxi tiên sa, bạn điều phối ở sân bay, cầm bộ đàm gọi í ới liên tục, mà mỗi người xếp 1 xe, trong khi nhiều người cùng tuyến ra cây số 5. Mặc dù làm vại thì tăng doanh số, doanh thu cho cty. Lấy được nhiều tiền của dân, nhưng phí xăng dầu nhà nước, chả khác gì phá hoại tài nguyên nhà nước cả.
Đợt này em mình đi làm cccd, cả lớp đi nhưng k cho nhận về 1 đứa rồi lên lớp phát lại, bắt mỗi đứa nộp riêng để bưu điện gửi về, cũng khéo làm tiền quá cơ =))) Bác Hồ từng nói cái gì có lợi cho dân thì ta làm. Giờ nhìn chính sách càng buồn hơn.
4 notes · View notes
aprill6 · 4 years ago
Text
1 note · View note
aprill6 · 4 years ago
Text
Hồi 5 6 tuổi gì đấy mình qua nhà cậu mợ ăn canh cá, xong về ốm sốt. Cơ thể đào thải vi khuẩn lạ, từ đó về sau mình ăn cá nước ngọt mà kho là khó chịu buồn nôn. Chỉ ăn được cá chiên với các loại cá biển. À còn ăn được lẩu nữa.
Từ nhỏ bạn nào được cưng chiều kiểu uống thuốc tây mà dằm nhuyễn ra là auto không nuốt được viên thuốc tây, ăn lẩu mà nhai phải miếng lòng to to là ngồi nhai mãi luôn :))) nó tạo thành phản xạ luôn rồi. Lớn mới biết cũng nhiều người không uống thuốc tây được giống mình. Cảm cúm thôi mà mười mấy ngày mới khỏi.
Con người vốn bất toàn. Haiz
0 notes
aprill6 · 4 years ago
Text
Anh không biết trong tim em có ai, em đứng yên được không? Trong mắt em có người.
- ai ?
- một người thích em!
Tumblr media
1 note · View note
aprill6 · 4 years ago
Text
NGÀY MAI ĐÃ MUỘN RỒI...
Ở thời niên thiếu, chúng tôi đã được xem một cuốn phim tình cảm đen trắng do Ý sản xuất trong một rạp chiếu bóng ở một tỉnh nhỏ miền Trung.
Cuốn phim mang tên “Ngày Mai Đã Muộn Rồi,” (Demain c’est trop tard!) liên quan đến việc giáo dục giới tính phù hợp cho giới trẻ.
Cuốn phim nêu ra chuyện nếu hôm nay không được chỉnh sửa hay là được làm đúng, ngày mai đã quá trễ, muộn màng.
Tuổi ấy, chúng tôi không hiểu nhiều về tình tiết của câu chuyện, và luận đề cuốn phim đưa ra, nhưng sau này, rất thích lập lại tên của cuốn phim trong nhiều tình huống của cuộc sống.
Phải chăng, đừng để đến ngày mai mà muộn màng, những gì làm được hôm nay thì hãy làm.
Bây giờ bước vào tuổi già, bạn đã có bao điều hối hận: phải chi ngày trước mình biết cách yêu thương, định hướng cho bản thân và nỗ lực hơn, biết trân quý bạn đời hơn, biết giáo dục con cái hơn…
Trước khi biết mình qua đời, người sắp chết cũng có bao nhiêu điều phải hối tiếc.
Bước qua một năm mới, chúng ta cũng có những điều tự hỏi vì sao đã bỏ phí trong năm qua.
Và rồi qua một ngày, có bao giờ bạn thấy hối hận đã không làm việc ấy ngay hôm nay không?
Thời gian cứ trôi đi và chẳng bao giờ dừng lại để chờ đợi ai, cũng chẳng chờ cho chúng ta làm xong việc này hay kết thúc một việc khác.
Một ngày qua đi và một ngày không trở lại, và công việc ấy chúng ta không làm hôm nay, sẽ không bao giờ chúng ta có cơ hội thực hiện nữa.
Không phải là cứ một đời người, hay một năm, mà một ngày cũng đã là quá muộn!
Bạn tôi đang nằm trong bệnh viện, vừa qua một cuộc giải phẫu khá quan trọng. Tôi có dự định đi thăm người bạn ấy hôm nay, nhưng quen thói lần lữa, giải đãi, lòng hẹn lòng đợi một ngày nào đó, thật rỗi rảnh sẽ đi thăm bạn.
Nhưng cái ngày đó không bao giờ đến, vì chỉ vài ngày sau đó, bạn tôi đã từ giã cuộc đời này, mà tôi thì vẫn chưa thực hiện được cuộc viếng thăm đơn giản ấy, nên lòng ân hận mãi.
Thân bằng quyến thuộc của chúng ta không thiếu gì những người già, đang nằm trong bệnh viện, nhà dưỡng lão, như ngọn đèn cạn dầu trước gió, cần một lần thăm viếng, một cái cầm tay hay một lời nói thân tình. Những người này không còn thời gian để đợi chúng ta, mà chúng ta thì cứ mãi “lòng hẹn lòng!”
Có bao nhiêu bậc cha mẹ già, trên ngưỡng cửa ngôi nhà xưa, ngóng chờ những đứa con trở về một lần thăm viếng.
Nhưng rồi thì vì thời gian bận rộn vì công việc làm ăn, cuối tuần còn đưa con đi chơi thể thao, học đàn, học võ; kẹt một chuyến du lịch xa, hay bận rộn vì con chó con mèo, con cá lia thia trong chậu, sợ bỏ đói, không ai chăm sóc.
Thật lòng không biết có ai hối hận không, nhưng đừng để bao giờ phải hối hận.
Giá mà ta làm việc ấy hôm nay, hay tự đặt cho mình một mệnh lệnh: “Hãy làm việc ấy hôm nay!”
Ngày không thể không đi và đêm không đến vì việc ấy ta làm chưa xong!
Suốt đời, chúng ta đã bỏ bao nhiêu cơ hội, để làm một việc hay để nói một lời.
Không phải đến bây giờ người ta mới nhắc nhở “Nếu có yêu tôi thì hãy yêu tôi bây giờ. Đừng để ngày mai đến lúc tôi xa người… (*) mà ngày xưa, tình duyên đôi lứa đã một lần muộn màng, vì người con trai đã bỏ đi cơ hội nghìn vàng, để ngậm ngùi suốt đời.
“Em có chồng rồi anh tiếc lắm thay!
Ba đồng một mớ trầu cay
Sao anh không hỏi những ngày còn không?
Bây giờ em đã có chồng,
Như chim vào lồng như cá cắn câu
Cá cắn câu biết bao giờ gỡ
Chim vào lồng biết thuở nào ra?”
Có người hối hận để mất một cuộc tình, nhưng cũng có người đánh lỡ mất cả cuộc đời, để rồi than thở:
“Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!” (TTKh.)
Richard Templar là một tác giả người Anh, người đã viết nhiều cuốn sách về con đường thành công trong cuộc sống.
Ông chia sẻ “con đường dẫn đến thành công” của mình trong một loạt sách, trong đó 100 quy tắc đơn giản được trình bày để đạt được thành công, trong kinh doanh, tiền bạc hoặc cuộc sống nói chung.
Và “quy tắc của cuộc sống” của Richard Templar là “đừng để qua ngày mai!”
Người ta thường hẹn trong ngày mai sẽ làm công việc dự định hôm nay, nhưng đối với nhà thơ Norma Cornett Marek lại khác: “Ngày Mai Không Bao Giờ Đến!” đó cũng là tựa đề bài thơ của bà.
“Nếu ta đang chờ ngày mai đến thì tại sao lại không làm điều đó ngày hôm nay? Vì nếu ngày mai không bao giờ đến, thì chắc chắn ta sẽ hối tiếc suốt phần đời còn lại của mình!”
Không ai biết đây là lần gặp gỡ cuối cùng, một lời nói giã biệt, vì không một ai, trong chúng ta, trẻ hay già, đoan chắc rằng, họ sẽ sống qua hôm nay, để ngày mai thấy mặt trời lên!
Trên trái đất này, đêm nay có những người cũng lên giường như chúng ta, nhưng ngày mai, họ không còn thức trở dậy!
Đó chính là ân huệ của cuộc đời chứ không phải là một chuyện đương nhiên:
“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương!
Xin đừng để quá trễ, hãy nói với ai đó một lời yêu thương hôm nay. Hãy nói một lời xin lỗi. Hãy nói một lời cám ơn.
Nếu ai cũng nghĩ rằng hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc sống để hành động, để yêu thương, để dịu dàng với nhau… thì cuộc đời này đẹp biết bao nhiêu!
Xin hãy làm điều đó hôm nay. Ngày mai đã muộn rồi!
(*) Trần Duy Đức- Ngô Tịnh Yên
HUY PHƯƠNG
0 notes