#tơ rơi
Explore tagged Tumblr posts
Text
241107 ATVNCG Mùa hè 2024
(tại Úc) năm 30 tuổi, tôi đã không còn chạy trốn nhạc Việt nữa
U23 ở Thường Châu tuyết trắng năm đó, đội tuyển Nhật Bản mà tôi xem trong World Cup năm nào, hay các đội trong anime Haikyuu!! và 33 người trong ATVNCG năm nay - Tất cả họ có một điểm chung là khiến tôi cảm nhận được tình yêu thương, sự gắn kết tràn qua màn hình, dù tôi chỉ là một người qua đường nhìn vào.
Bao nhiêu năm nay vẫn chạy trốn nhạc Việt vì ngại nghe những điều sến súa trần trụi bằng tiếng mẹ đẻ, gu âm nhạc chạy đông chạy tây nghe từ Mỹ đến Âu quành về Nhật, Hàn, Trung, Đài và cả Thái lẻn, dễ dãi chấp nhận tất cả các nền văn minh nhưng tuyệt đối tránh nhạc Việt, chỉ thỉnh thoảng nghe một cách thụ động, chứ không bao giờ chịu chủ động theo dõi. Vậy mà nhờ con beat đàn bầu cực cháy của anh Soobin (dù là fan 9M nhưng Trống Cơm mãi là bạch nguyệt quang trong lòng toyy!) , hay sau đó là bé Kây tóc cam tai mèo (hồi đó còn không biết bạn là ai 🥲 chỉ biết nhìn qua là thấy bạn này rất tiềm năng rất sáng sân khấu) và clip 9M tự nấu xói nhau và người khác ?! mà tò mò lần đầu tiên muốn tìm xem. Cũng phải đợi đến qua concert, chiếu hết chung kết mới xem vì chs tính dở hơi hl sợ những gì quá hot 🥲, và bận học đến lúc stress nhất cần chạy deadline thì mở ra xem (ủa ?!), và vì cái tên chương trình hơi sến (thực ra đến giờ vẫn thấy vậy nên mình hay viết tắt 🙃).
Trong 33 người chắc những người tôi biết chỉ gần được một nửa (nhưng mà buồn cười tôi còn biết Nguyễn Trần Duy Nhất là ai nhưng hồi mới xem tôi không biết first pick Rhymastic hay bias Tăng Phúc của tôi là ai lol). Có những người tôi tưởng chỉ ở đó để tăng độ hot (xin lỗi thái tử em biết lỗi rồi 🥲🥹) hay chỉ để cho đủ đội hình/ tiêu chí đa ngành nghề của chương trình (xin lỗi chú Soobin Hồng Sơn và anh Cường Nhất 🥲), nhưng mà rất lạ kì là 33 tiết mục solo hay các tiết mục nhóm đều hay. Có những bài gợi lại kí ức xưa thật là xưa như là hồi không có internet chỉ có cái TV to đùng nặng chịch như Sóng Tình, hay khi anh Đăng Khôi (ông cố nội visual là có thật!), anh Phan Đinh Tùng cất giọng, hay cả Chiếc khăn gió ấm, Đôi mắt (& anh Thiên Minh chính là cái anh đẹp trai trên bìa HHT ngày xưa vẫn toy vẫn đạp xe đi mua ở ngã sáu thứ 2 hàng tuần á á). Cũng có những bài chưa nghe bao giờ mà cứ bị cuốn vào như Giá như của Soobin và Lặng của anh Thiện âm thanh. Tôi đã xem một chương trình hơn 2 tiếng không tua lúc nào không hay 🥲 - điều chắc tôi từng làm cỡ hơn 10 năm trước khi xem Family Outing, Running man hay 5 năm trước xem Run BTS hồi mới làm fan.
Tôi không nghĩ theo dõi mấy người đàn ông tuổi từ 30 trở lên cùng lập nhóm lập nhà, tập luyện, biểu diễn rồi lại giỡn chơi rồi lại tách nhóm và khóc hết nước mắt khi anh em mình ra về lại cuốn và cho tôi đủ cảm xúc hỷ nộ ái ố đến vậy. Sự sáng tạo nghệ thuật không ngừng, sự nhiệt huyết từ rất cả các anh, ekip, các bên hỗ trợ, các bạn khán giả trường quay (dù nhiều lúc nhìn kq các bạn vote tôi muốn hỏi wtf why? - như kết quả bầu cử tổng thống Mỹ năm nay vậy 🫠🙂🙃) và trên hết là sự đoàn kết thương yêu nhau dù là qua lời nói nhẹ nhàng điềm tĩnh của anh Đạt, lời 'quát mắng' của chú Tự Long, lời TTB cùng drama tự tạo của 9M cùng bé Thu, dì Lệ hay sự cho phép người khác bắt nạt mình của bạn Nui tôi 🫠🫠. Đàn ông quả là những đứa trẻ không bao giờ lớn và chương trình này đã khẳng định cho tôi điều đó, ngay từ tập 1 cho đến những tập cuối (ủa anh Ram em đã tưởng anh là người đàn ông trưởng thành của gia đình cho đến khi anh nhảy lên hơn thua với bạn Nui 😲😳 dù trăm hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ là có thật, tôi đồng ý bạn Nam ạ :)). Tôi cũng không nghĩ là những người đàn ông trưởng thành mạnh mẽ tiến lên họ vẫn chơi trò gia đình như con gái chúng tôi, đến mức tôi thực sự tin chị Vân Hạnh phake đã mang nặng đẻ đau ra bé Cây và Đa Đa là ba bé Nui thặc. Hay tôi không nghĩ đàn ông thẳng (hoặc không :-)) họ lại thích tự ship nhau và tự gắn mô tơ cho couple như này, tôi tưởng việc đó là việc của fan chúng tôi :-?! (Vâng bạn đấy chủ tiệm Nui ạ 🫵🫵, tôi đã suýt đổ :)) Hay idul còn lên thờ rét và chỉ fan cách tham khảo viết fic, ôi quả thật đúng là cùng trang lứa, lứa 9x đời dầu, tôi thấy thật gần gũi :)). Có những thứ khi đu idol quốc tế chúng tôi phải đổi bằng tiền nếu không thì là rất nhiều tiền cũng chưa chắc có được như là màn hát live đỉnh cao, như là fan service nhiệt tình (dù tôi không ở đó 🥲), hay nhắn, live mxh thường xuyên (và tôi không phải dùng google dịch!) quả thật không quen, nhưng mà cũng rất thích 🥲.
Trước khi xem chương trình, hoặc tôi không có hảo cảm với mấy ai trong dàn cast mà tôi biết (lại một lần nữa quỳ dập xin lỗi OTL) hoặc tôi mù luôn không biết ai với ai. Đến bây giờ sau khi đã xem hết và vẫn sụt sịt chảy nước mắt khi nghe lại những bài trong tập cuối, chương trình này đã giúp tôi hiểu thêm rất nhiều về những con người đó, nền âm nhạc này, những con người, những ekip tôi từng có định kiến, thấy trân trọng văn hóa dân tộc hơn, trân trọng và yêu thích nhạc Việt hơn, thấy nhạc Việt và các nghệ sĩ Việt đã 'chín muồi' hơn, và cảm thấy mình cũng có thể sĩ chút là Việt Nam mình cũng rất phát triển trong mọi khâu tổ chức rồi. Ủa hóa ra nhạc Việt cũng có rất nhiều người giỏi mà trước giờ họ cứ trốn đi đâu mà tôi không biết. Có mấy tuần xem thôi mà mở mang ra thật nhiều, cũng được vỗ về an ủi tâm hồn bằng những điều tích cực rất nhiều, và cũng làm tôi tiếc thật nhiều vì giờ này không ở VN để đu idol quốc nội cùng các chị em 🥲 hay tiếc vcc vì tháng 12 về đúng sau cc ở HN 1 tuần, nhà ở OP2 ngay mé mương không lo đi quẩy về muộn mà không còn có cả tư cách để thứ 3 tuần sau tranh vé 🙂.
Quả là một 'trại hè âm nhạc' trong mơ của các anh, mong là bước đệm lịch sử này có thể mang tôi đến gần hơn với nhạc Việt, để thật sự là một người chủ động nghe thường xuyên chứ không phải là một người qua đường nghe thụ động nữa. Mong sau chương trình các anh sẽ có một chỗ đứng dài lâu trong lòng người hâm mộ, xin đừng chỉ là một hiện tượng thoáng quá. Đừng như tuyết trắng Thường Châu năm đó, dù rất đẹp nhưng qua mùa lại tan và sau mấy năm thì chẳng còn dấu vết.
Ngồi máy bay hơn 10 tiếng bay trưa không ngủ được, máy tính không có một bộ phim cuốn fic nào ngoài learning materials chả có gì ngoài 48 bài journals (mới thao khảo làm luận xong chả lẽ mang ra đọc :-?) Thì làm gì? Thì là như vậy đó, viết cảm nghĩ về một chương trình Việt Nam đầu tiên tôi chủ động xem và yêu thích và đến giờ vẫn lâng lâng chưa d��t ra được ㅠㅠ
Ảnh nhặt được của bé Hải Ly và một bạn trên tumblr chứ có được ở VN đâu mà tự chụp miếng nào :"(
3 notes
·
View notes
Text
Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu
Cây và cối bầu trời và mặt đất Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát Dừng bên sông bến cát buổi chia lìa
Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhịp Ngàn sao xanh lùi bước trước vừng hồng Ngày rực rỡ đêm êm đềm kế tiếp Đón chào tôi chung cười khóc bao lần
Tôi đã gửi hồn tôi biết mấy bận Cho mây xa cho tơ liễu ở gần Tôi đã đặt trong bàn tay vạn vật Quả tim mình nóng hối những chờ mong
Sông trắng quá bảo lòng tôi mở cửa Trăng vàng sao giục cánh mộng tung ngần Gió thổi giậy lùa mơ vào bốn phía Ba phương trời chung gục khóc đêm giông
Những giòng lệ tuôn mấy lần khắc khoải Những nụ cười tròn mấy bận hân hoan Những ngoảnh mặt im lìm trong ái ngại Những bắt tay xao động với muôn vàn
Những người bạn xem tôi như ruột thịt Những người em dâng hết dạ cho tôi Những người bạn xem tôi là cà gật Những người em không vẹn nghĩa mất rồi
Trần gian hỡi? tôi đã về đây sống Tôi đã tìm đâu ý nghĩa lầm than Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng Tôi cúi đầu nhìn mặt đất thấp đen
Tôi chấp thuận trăm lần trong thổn thức Tôi bàng hoàng hốt hoảng những đêm đêm Tôi xin chịu cuồng si để sáng suốt Tôi đui mù cho thoả dạ yêu em
Tôi tự nguyện sẽ một lần chung thuỷ Qua những lần buồn tủi giữa đảo điên Thân xương máu đã đành là uỷ mị Thì xin em cùng lên thác xuống ghềnh
Em đứng mũi anh chịu sào có vững Bàn tay bưng đĩa muối có chấm gừng Tôi đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn Hết tâm hồn và hết cả da xương
Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn
Còn ở lại một ngày còn yêu mãi Còn một đêm còn thở dưới trăng sao Thì cánh mộng còn tung lên không ngại Níu trời xanh tay với kiễng chân cao
Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết Sẽ rồi ra vĩnh biệt với ngươi thôi Ta chết lặng bó tay đầu lắc Đài xiêu ôi xuân sắp rụng mất rồi
Đêm ứa lệ phồng mi hai mắt Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô Mình hoa rã đầm đìa sương theo móc Đỡ làm sao những cánh tiếp nhau rơi
Ta gửi lại đây những lời áo não Những lời yêu thương phụng hiến cho em Rồi ta gục đầu trên trang giấy hão Em bảo rằng
Đừng tuyệt vọng nghe không Còn trang thơ thắm lại với trời hồng.
(PHỤNG HIẾN - Bùi Giáng)
8 notes
·
View notes
Text
em tìm anh như tìm một giọt sương chỉ một đêm rơi mà ngàn đời em không sao đếm xuể, nhưng chí ích em có thể tự mình an ủi hóa ra cuộc đời có người xứng đáng với anh hơn... em đi tìm em có dễ hơn chăng? lẽ nào em, một con nhện giăng tơ, bỏ cả cuộc đời đợi chờ kì tích đáng ra em nên thấy mình có ích thế mà hôm nay, thảng thốt ôi, lạc đường, những chiều kích trong sương...
bông
(viết để an ủi mình dẫu đang lạc đường)
8 notes
·
View notes
Text
Mỗi phút vui tơ lòng rơi một nữa
Lệ trong lòng tim nhuốm giọt đau thương
Khóc người đi chua xót cả dặm trường
Là gặp gỡ sao còn đày ly biệt.
24022024 - |L.|
6 notes
·
View notes
Text
❗ PHỎNG VẤN TẠP CHÍ WSJ Tháng 8/2023
Cuộc sống giống như một bộ phim, Lý Hiện không bao giờ hoàn toàn hoà mình vào vai diễn, thậm chí thường xuyên thoát khỏi nó, nhìn nhận từ góc độ của người ngoài cuộc. Anh ấy tránh khỏi việc coi trọng giá trị chủ lưu như một điều hiển nhiên, một thói quen không suy nghĩ. Điều này là dũng cảm, cũng là cách tiếp tục cảm nhận thế giới một cách chân thực. Anh ấy muốn thời gian chậm lại.
Trước mắt là đấu trường cổ đại La Mã, anh ấy như nghe thấy tiếng la hét của cuộc chiến của ngày xưa, nó vĩ đại như vậy, hùng vĩ, nhưng cũng đã bị gió mưa xói mòn. “Nghìn năm phong ba, đã để lại dấu vết tại đây, nó không chỉ là một đống đá hay một công trình xây dựng. Bạn có thể cảm nhận được một loại hơi thở, và tầm ảnh hưởng của nghệ thuật vĩnh cửu, bất diệt đối với hậu thế.”
Đây là chuyến đi cá nhân mà Lý Hiện đã sắp xếp sau khi kết thúc công việc ở Milan. Anh ấy trân trọng những thứ trường tồn. Trước sự lựa chọn giữa nổi tiếng và kinh điển, anh ấy có xu hướng chọn cái sau. “Với những lựa chọn trong cuộc sống của tôi, tôi luôn suy nghĩ vì sao, tôi không muốn sự ồn ào tạm thời, mà là một tác phẩm có thể tồn tại mãi.”
01: NGÀY VÀ ĐÊM Ở PHỐ CỔ VEN BIỂN
Lý Hiện thích đi dạo trong phố cổ, thoải mái và tự do. Khi đặt chân xuống Tuyền Châu, trời đang rơi mưa nhẹ, không ẩm ướt cũng không khô hanh, mọi thứ đều vừa phải. Thành phố này lạ lẫm mà yên bình, các công trình cổ đại với tường gạch đỏ trần trụi, càng làm tăng thêm vẻ cổ kính, khiến bạn có cảm giác như đang du hành xuyên thời gian. Anh ấy đã trải qua một mùa xuân ở đây, đúng như cái tên của bộ phim – 《Sắc Xuân Gửi Người Tình》. “Tôi rất hạnh phúc khi trở thành một diễn viên, được trải nghiệm các nghề nghiệp khác nhau và cảm nhận nhiều vẻ đẹp của các thành phố khác nhau.”
Để chọn cảnh quay, đạo diễn Trình Lượng đã đưa đoàn làm phim đi đến nhiều nơi. Nơi đây gần núi và biển, và những tòa nhà mang phong cách kiến trúc miền Nam Phúc Kiến tiêu biểu, khắp đường phố rực rỡ như pháo hoa, và có những cửa hàng sang trọng và lịch sự. Đây là một nơi yên bình, mang lại cảm giác ấm áp. Hai tòa tháp đá cao vút đẹp đẽ nằm ở phía đông và phía tây đang tắm mình dưới ánh nắng vàng, là biểu tượng của hàng nghìn năm thăng trầm. Đây là điểm xuất phát của Tuyến đường Tơ lụa trên biển, trong một quốc gia có nền văn hóa chủ yếu là nông nghiệp, nơi này trở nên đặc biệt và độc đáo.
“Ấn tượng của tôi về Tuyền Châu là một thành phố ẩm ướt.” Người dân sống với biển và gió, làm việc chăm chỉ, kiên định và lặng thầm. Ẩm thực địa phương cũng khác biệt so với các vùng nội địa, có nhiều hải sản hơn, Phúc kiến thường chú trọng "dựa vào núi ăn núi, dựa vào biển ăn biển". Ẩm thực Phúc Kiến nổi tiếng với việc chế biến hải sản, so với ẩm thực của Phúc Châu với hương vị nhẹ nhàng và sảng khoái hơn, dùng súp để giải nhiệt, nam Phúc Kiến hướng tới vị đậm đà, và hương thơm. Lý Hiện thực sự không thích hải sản, nhưng anh cũng thử một chút theo phong tục địa phương.
Một ngày nọ, chúng tôi quay một buổi tiệc trên sân thượng, phía sau có một số bàn người dân địa phương đang ăn uống. Đạo diễn đi qua và nói: “Các bạn cứ thoải mái ăn, chúng tôi chỉ cần quay bóng là đủ rồi.” Nhưng không ngờ lại được họ nhiệt tình mời vào ăn chung. Anh ấy nhìn xuống và thấy một cái nồi to, đầy hải sản cay nồng, một gia đình hơn mười người ngồi quanh nồi ăn uống. Họ mời Lý Hiện đến thử, “Lý Hiện thường tập gym, có yêu cầu nghiêm ngặt về khẩu phần ăn, nhưng hôm đó cậu ấy đã thuận theo và ăn một miếng lớn.”
Mỗi khi rảnh rỗi, Lý Hiện đều đeo túi nhỏ, tìm một quán cà phê nhỏ, đi ngắm cảnh. Mọi nơi đều là gạch đỏ và gạch vàng, “mái dạng đỉnh núi”. Cây đa hàng trăm tuổi có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi, với bộ rễ dài rủ xuống. “Chúng tôi đã đi đến nhiều từ đường, cũng như các đại viện và Sùng Vũ cổ thành.” Mọi thứ đều giống như trong “Túi da” đã viết, thời gian hào hoa của Tuyền Châu trôi qua nhanh chóng, lại sinh ra hướng về biển.
(*) “Mái dạng đỉnh núi”重檐歇山 là một kiểu kiến trúc truyền thống của Trung Quốc, thường được sử dụng trong việc xây dựng các ngôi đền chùa, cung điện hoặc nhà thờ. Kiểu kiến trúc này có các mái nhà với nhiều tầng, mỗi tầng có mái lợp riêng và được nối với nhau bằng các cột hoặc trụ chéo. 重檐歇山 thường được sử dụng để tạo ra diện mạo trang trọng và uy nghiêm cho công trình.
Ở thành phố có nhịp độ êm đềm này, ngay cả ánh sáng cũng rất dịu dàng. Trình Lượng nói: “Là một thành phố ven biển, không khí ở đây có lượng hơi nước cao, độ ẩm khác biệt so với các thành phố khác, những thước phim quay ra có vẻ lạnh lẽo, khá mới mẻ.” Một nhà quay phim vừa trở về từ nước ngoài, đã sử dụng các máy quay phim phù hợp với một bộ phim của Anh, “Các bộ phim truyền hình của Anh cũng có cảm giác lạnh lùng như vậy. Chúng tôi đã sử dụng cùng lúc ba chiếc máy quay của dòng sản phẩm này.”
Lý Hiện nói: “Một ngày, chúng tôi rời khỏi Tuyền Châu và đi đến đảo Bình Đàm. Đó là một hòn đảo bốn mặt tiếp giáp biển, chúng tôi lái xe rất xa, cuối cùng đến bờ biển để quay phim và chụp một số ảnh. Buổi tối ăn tối ở Bình Đàm rồi quay lại Tuyền Châu. Mặc dù chỉ đi một ngày, nhưng tôi luôn cảm thấy đó là một trải nghiệm đặc biệt, văn hóa và phong cảnh ở đây khác biệt so với những nơi khác.” Đôi khi anh ấy cảm thấy, nếu không làm diễn viên, có lẽ anh ấy không bao giờ có cơ hội đến những nơi như vậy.
02: LÃNG QUÊN VÀ TỒN TẠI TRƯỚC CÁT BỤI
《Sắc Xuân Gửi Người Tình》 là một bộ phim tình cảm đô thị, không liên quan đến thể loại ngọt sủng, mà mang màu sắc ấm áp. Cả nam và nữ chính đều có cuộc sống và bí mật riêng của mình. Lý Hiện đóng vai Trần Mạch Đông, một người có tính cách mạnh mẽ từ khi còn trẻ, cha mẹ ly hôn, lớn lên dưới sự chăm sóc của bà nội, sau này trở thành một chuyên gia trang điểm cho người đã khuất. Mối tình giữa anh và nữ chính là một sự cứu rỗi hai chiều, mang lại sự chữa lành và trưởng thành cho cả hai.
Khi câu chuyện bắt đầu, tính cách của Trần Mạch Đông rất lạnh lùng, anh gặp lại bạn học cũ Trang Khiết trên chuyến tàu, cô ấy chào hỏi một cách nồng nhiệt, nhưng anh chỉ trả lời lạnh nhạt. Lý Hiện nói, sự lạnh nhạt của nhân vật đến từ công việc của anh. "Trong công việc, anh phải tiếp xúc với gia đình của những người đã khuất, thường không bắt tay khi gặp mặt, cũng không nói lời tạm biệt khi ra đi. Do tính chất công việc như vậy, dần dần anh trở nên lạnh lùng và ít nói.”
Nhân vật Trần Mạch Đông có đặc điểm nghề nghiệp, liên quan đến sự sống và cái chết, toàn bộ đoàn làm phim đều duy trì thái độ cẩn thận và tôn trọng, đặc biệt thuê giáo sư chuyên ngành Lâm Phúc Đồng đến giảng dạy các kiến thức và kỹ thuật liên quan, có thể nói là rất chân thành. Lý Hiện học rất nghiêm túc, “Từ việc gội đầu, mát-xa, đến trang điểm, mặc qu��n áo, tôi đã học từng bước cùng thầy giáo. Đây là nghi lễ cuối cùng dành cho người đã khuất, không liên quan đến việc họ nghèo hay giàu, không liên quan đến địa vị xã hội, anh ấy đều đối xử với họ cùng một thái độ.”
Trong suốt quá trình quay phim, đoàn phim đã mời nhiều người hướng dẫn liên quan đến tang lễ, từ giáo sư chuyên gia đến những người mới vào nghề, từ những người hướng dẫn nổi tiếng đến những người làm việc tại địa phương Tuyền Châu; từ việc dựng cảnh đến việc quay thực tế. Từ khi nhận dự án, Lý Hiện đã rất chú trọng, thảo luận sâu sắc cùng biên kịch, hoàn thành một quá trình từ nghiên cứu đến thực tế. Trình Lượng đã nhận thấy một số chi tiết, “Lần đầu tiên gặp người hướng dẫn liên quan đến tang lễ, cậu ấy đã nắm chặt tay của họ, rất lịch sự. Cậu ấy còn đi tới hỏi về thu nhập trong ngành, để hiểu thêm về hoàn cảnh sống của họ.”
Sau khi quay bộ phim này, cảm xúc lớn nhất của Trình Lượng là: Cuộc sống trôi qua rất chân thực. Anh nói, việc tử vong, mặc dù chúng ta thường không muốn đối diện, nhưng không có nghĩa là nó không tồn tại. “Khi bạn đến đó, trước mắt bạn là bốn cái lò hỏa thiêu lớn, phòng tang hoặc phòng hỏa thiêu, tất cả đều được lau chùi sạch sẽ, vật liệu kim loại phát ra ánh sáng lạnh lẽo. Theo quá trình quay phim, chúng tôi từ lòng kính sợ chuyển thành trân trọng cuộc sống của chính mình, bây giờ thậm chí mỗi bữa ăn của tôi cũng cảm thấy rất quý trọng.”
Lý Hiện lại nghĩ đến sự theo đuổi cuộc sống và nghệ thuật, anh ấy đã hiểu sâu sắc hơn về ranh giới giữa sự sống và cái chết, trong cuộc sống ngắn ngủi vài chục năm, suy cho cùng chúng ta nên theo đuổi điều gì, hoặc thu được kết quả gì. “Dù bạn kiếm được nhiều tiền đến đâu, có nhiều tài sản ngoài thân, nhưng vào thời điểm tử vong, tất cả đều trở thành cát bụi và không liên quan đến bạn nữa. Vì vậy, vẫn cần phải để lại những thứ có giá trị trong cuộc sống. Trong cuộc sống của tôi, tôi không theo đuổi lượng người xem hoặc những sự ồn ào tạm thời, tôi vẫn hy vọng quay những tác phẩm có thể lưu lại và trường tồn.”
03: TÌNH YÊU VÀ SỰ HỖ TRỢ ẤM ÁP TỪ BÀ NỘI
Cả hai bộ phim 《Sắc Xuân Gửi Người Tình》 và 《Đi Đến Nơi C�� Gió》 đều có cùng một bối cảnh làng quê nhỏ, nhưng lại thể hiện hai câu chuyện về nhân vật khá khác nhau. “Phim kể về cảm xúc mâu thuẫn giữa nam nữ chính, qua đó họ thấu hiểu lẫn nhau và chữa lành những khuyết điểm của nhau,” Lý Hiện nói. Trailer đã thể hiện được tông màu của bộ phim, ngôn ngữ hình ảnh vô cùng tuyệt vời, đoàn phim hy vọng sẽ mang lại một câu chuyện tình yêu độc đáo, dành cho người trưởng thành.
Cùng với 《Đi Đến Nơi Có Gió》 cả hai bộ phim đều có bà nội là người “điều khiển từ xa”, nam nữ chính lạnh lùng và nóng nảy, một người đuổi theo và một người lảng tránh, họ cần phải lắng nghe tiếng lòng thông qua người thứ ba. Trước đây Lý Hiện đã từng xem nhiều bộ phim Đài Loan, đã từng ngưỡng mộ diễn xuất của bà Phương Phương, lần này trở thành một cặp đôi bà cháu trên màn ảnh, sau khi tiếp xúc anh ấy đã nhận ra bà là một người “rất chân thật”. “Muốn ăn gì chỉ cần nói một tiếng, ngày hôm sau bà ấy sẽ mang đến.” Khi họ quay các cảnh khác nhau, Phương Phương sẽ bảo Lý Hiện rằng, bà đã chuẩn bị hết rồi, ngày hôm sau bà sẽ đem Suncake hoặc bánh dứa đến. “Khi ở bên bà Phương Phương, có thể nói là không bí mật gì, bà ấy rất nhiệt tình với mọi người.”
Không khí ấm áp và thân thiện như một gia đình này, giống với không khí tại làng cổ Sa Tích năm ngoái. Khi đó, nhiều diễn viên đã ở trong các homestay địa phương. Lưu Giai “Mẹ của Hiểu Xuân”, Ngải Lệ Á “Dì Phượng” và Ngô Ngạn Xu “Bà nội” ở cùng trong một homestay, còn nơi ở của Lý Hiện thì ở đối diện. Ngải Lệ Á khi không có việc gì làm, cô ấy thường tập hợp mọi người lại cùng nhau nấu ăn, cô ấy tự mình bắt đầu, nướng bánh và làm bánh bao, rất vui vẻ.
Bà Ngô Ngạn Xu vẫn nhớ lần đầu gặp Lý Hiện, “Tôi luôn có suy nghĩ, các diễn viên trẻ như họ, sẽ không muốn gần gũi với những bà già như chúng tôi, nhưng không ngờ Lý Hiện lại chạy thẳng từ trong đám đông đến ôm tôi. Tất cả những suy nghĩ trước khi gặp mặt đều tan biến, cảnh tượng đó giống như một bức tranh thực sự của cuộc sống của một bà nội và cháu nội.” Đôi khi bà Ngô đang ăn cơm, Lý Hiện nhìn thấy bà cũng sẽ tiến đến ôm bà một cái.
Sau lần hợp tác này, bà Ngô Ngạn Xu đã đánh giá Lý Hiện là: Tràn đầy năng lượng tích cực, nam tính và là một chàng trai tốt bụng. “Cậu ấy đối xử với mọi người một cách rất tôn trọng, diễn xuất cũng tinh tế, chính xác và tự nhiên, không cứng nhắc trong việc thuộc lời thoại. Khi nắm vững lời thoại, không phải là cứ thể hiện ngay mà không suy nghĩ, mà cậu ấy luôn có những ý tưởng riêng. Loại diễn xuất tự nhiên này chính là điều mà diễn viên chúng ta cần phải theo đuổi.”
Bà đã đề cập đến một cảnh quay, để giải thích sự tinh tế của Lý Hiện trong việc xử lý mối quan hệ giữa các nhân vật. “Hôm đó là khi cậu ấy vừa ký hợp đồng trở về, tự nhiên dựa vào vai tôi, khi ấy tôi đang cầm một quả cam, và tôi đưa múi cam vào miệng cậu ấy. Nếu Lý Hiện không đến dựa vào tôi, tôi sẽ không thể đút cho cậu ấy ăn được, chỉ có thể để nó trong tay cậu ấy mà thôi, và sẽ không thể tạo nên mối quan hệ thân thiết và tự nhiên như hiện tại.” Bà nói rằng Lý Hiện có thể xử lý tốt cả mối quan hệ giữa cuộc sống và trong phim, sau khi quay xong, bà Ngô đã tặng cho Lý Hiện một câu gồm tám chữ: Giữ vững phong độ, tiếp tục nỗ lực.
04: THỜI GIAN SẼ TỰ CÓ ĐÁP ��N
Lần hợp tác gần nhất của Lý Hiện và Trình Lượng là trong bộ phim “Phụ Nữ Tại Thượng Hải” vào 5 năm trước, trước đó đã cùng nhau thực hiện hai bộ phim ngắn, tổng cộng là 4 lần hợp tác. Cả hai đều cảm thấy rằng họ đang phát triển và trưởng thành hơn. “Khi chúng tôi sáng tạo giống như Free Style vậy" Lý Hiện nói, “Anh ấy sẽ đưa cho tôi không gian đủ để thể hiện.” “Ví dụ như cách đây hai tháng, tôi đã xem một bộ phim Châu Âu, muốn thử thiết kế cảnh quay như thế cho cảnh này, mọi người liền cùng tham gia, chúng tôi đều dám mạnh mẽ thử nghiệm những ý tưởng mới mẻ.”
Trong mắt của Trình Lượng, sau khi Lý Hiện hợp tác với Lâu Diệp và Hãn Ngọc Khôn, trên người anh ấy đã có dấu ấn được đạo diễn xuất sắc mài dũa qua, trở nên bền bỉ hơn trong diễn xuất. Có một cảnh quay phải đánh giày, anh ấy đã đánh trong vài phút, làm cho vết bẩn trở nên sạch sẽ, biểu cảm trên khuôn mặt dần thay đổi. Sau khi quay xong cảnh này, anh cảm thấy không hài lòng, yêu cầu quay lại, đoàn phim lại đưa cho anh một đôi giày bẩn, anh lại đánh trong bốn năm phút. Lần này, camera đã ghi lại sự thay đổi từ bình tĩnh đến phấn khích trên khuôn mặt anh. Trình Lượng nói: "Cậu ấy đang sử dụng những cảm xúc nhỏ nhặt hàng ngày để thúc đẩy cảm xúc, phương pháp diễn xuất này chưa từng được cậu ấy thể hiện trước đây." Đó là khoảnh khắc khiến cho đạo diễn hạnh phúc nhất.
Hai người ngày càng trở nên thân thiết hơn, cũng thường đùa giỡn trong cuộc sống. Lý Hiện nói: “Đạo diễn thường nuôi rùa và côn trùng tại nhà, những bài đăng trong vòng bạn bè đều rất nghệ thuật, trên trường quay lại rất hài hước, cảm giác rất kỳ diệu.”
Từ khi bắt đầu làm việc đến nay, Lý Hiện vẫn giữ nguyên phong cách giản dị như xưa. “Tôi không tiêu tiền lung tung, tôi rất biết ơn bố mẹ đã nuôi dưỡng tôi lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn. Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn nghĩ rằng tiền nên được dùng vào những thứ quan trọng, chỉ mua những thứ đáng giá.” Trình Lượng nói, anh ấy dành toàn bộ thời gian và năng lượng cho việc nuôi dưỡng cả thể chất và tinh thần. Ở Quảng Châu, anh ấy thường dành thời gian đi tham quan các địa điểm du lịch, đi vào cửa hàng sách, chia sẻ với mọi người về những cuốn sách mới đọc gần đây. Chị Lưu Lâm cùng tổ của anh ấy đã nhận xét rằng, anh ấy luôn đến ăn sáng đúng giờ vào lúc 8 giờ sáng tại nhà hàng của khách sạn, “Đối với một người trẻ thì đây không phải là một điều dễ dàng thực hiện.”
“Tôi cảm nhận cuộc sống, cảm nhận văn hóa nhân loại, cảm nhận sự trưởng thành và tích lũy mà mỗi bộ phim và mỗi cuốn sách mang lại cho tôi. Khi tham gia vào các đoàn phim khác nhau, gặp gỡ các đạo diễn, biên kịch, nhà sản xuất khác nhau, tôi sẽ trò chuyện về nhân vật, sẽ dành những cảm xúc của bản thân vào nhân vật, tạo nên một nhân vật hoàn chỉnh.” Từ thời sinh viên cho đến nay, anh ấy đều duy trì xem một lượng phim lớn, từ những bộ phim của Guy Ritchie, Luc Besson vào thời sinh viên, đến những bộ phim đề cử giải thưởng lớn ngày nay, anh ấy luôn dành thời gian để theo dõi.
Anh ấy thích xem "Bố Già", ngưỡng mộ Jake Gyllenhaal, Ryan Gosling, xem cả Makoto Shinkai và Hirokazu Koreeda, thích tất cả những "thứ mà mọi người công nhận là hay". Anh ấy nhớ có một năm đi công tác ở Paris, anh ấy đã nhân cơ hội này đi thăm bảo tàng Louvre và tháp Eiffel, dành nửa ngày còn lại để quyết định nên đi đến Nhà thờ Đức Bà Paris hay Bảo tàng Orsay, khi đến trước cửa bảo tàng thì thấy xếp hàng đợi phải mất hai tiếng đồng hồ, không kịp đi đến Nhà thờ Đức Bà, vậy là anh quyết định đi mua vài món đồ. Năm thứ hai, một vụ hỏa hoạn làm hỏng công trình kiến trúc tuyệt vời đó. “Những chiếc áo mua lúc đó tôi đã không còn mặc nữa, nhưng việc bỏ lỡ Nhà thờ Đức Bà Paris lúc đó thì đã bỏ lỡ mất rồi. Từ sau sự việc đó, tất cả các quyết định trong cuộc đời tôi đều sẽ suy nghĩ, hôm nay tôi làm việc này là vì điều gì.”
Khi bạn ở độ tuổi ngoài ba mươi, “Bố Già” có thể chưa đến, vậy thì hiện tại hãy cứ làm những gì kích thích ham muốn sáng tạo của bản thân. Anh ấy không quan tâm đến tương lai xa xôi, chỉ tập trung vào kế hoạch nghề nghiệp hiện tại. Đạo diễn Trình Lượng nói rằng Lý Hiện là một người điềm tĩnh, kỷ luật và điềm đạm, anh ấy có đủ kiên nhẫn để chờ đợi khoảnh khắc tỏa sáng trong diễn xuất của mình. Lý Hiện đồng tình: “Tôi tin rằng thời gian sẽ có câu trả lời, sự kiên trì và tích lũy lâu dài sẽ mang lại kết quả cho tôi.”
_________ Trans: H Thanks for reading! Brought to you by #LixianVN
Cr: https://mp.weixin.qq.com/s/SmKTmv8Qf5O60FBIC2UoHw
2 notes
·
View notes
Text
Hôm nay là một ngày “động chạm”; không bỗng nhiên nhưng có đôi chút tình cờ mà cụm từ này lọt vào trong tâm trí em và em muốn viết. Buổi sáng khi thức dậy một cơn mưa bóng mây đổ ập xuống chớp nhoáng, hạt mưa to và nặng chịch rơi bộp bộp trên các mái nhà, rơi trên con đường có xe cộ đang ngược xuôi hối hả, hạt mưa tạt vào những bức tường như những mũi tên, hạt mưa đu theo đám mây xám đen lấp dần những đám nắng, bầu trời tắt nắng đi trong một lúc ở nơi em đang đứng rồi lại bừng lên vàng óng ánh.. những hạt mưa rắc lại vương vãi theo sau..
Cơn mưa làm người đi đường thảng thốt vừa kịp nhận ra đó là một cơn mưa, vừa kịp mặc xong chiếc áo mưa thì trời đã tạnh, người đứng trong nhà dáo dác nhìn ra ngoài trời, người đang mặc dở chiếc áo mưa để ra ngoài thì ngơ ngác đứng trông, nửa muốn mặc vào nửa muốn cởi ra.. Cơn mưa “động chạm” đến hầu hết mọi người, nhưng có lẽ vẫn có thể ngoại trừ một số người vẫn còn đang ngủ. Cơn mưa chạm đến em, không phải bởi em bị động chạm mà bởi em cảm thấy mình được chạm vào, có điều gì đó đã chạm vào em, chạm vào như một sự tiếp xúc khẽ khàng, chạm và em chỉ có thể bám theo cái chạm ấy mà cảm nhận, nó lay động những thứ nhỏ bé và nó muốn em cảm nhận về những lay động đó và về nó, em cố gắng hình dung về những lay động khẽ khàng ấy, em muốn làm một điều gì đó để biết về nó.. nhưng không dễ dàng, sự lay động quá nhỏ bé, mờ nhạt còn trí óc em thì vẫn hỗn độn giữa những âm thanh của cơn mưa còn vương vãi..
Trong lúc sự động chạm đang khẽ khàng động chạm và đẫn dắt em đi tìm những lay động nhẹ nhàng, em bật loa từ một chiếc đài chạy đĩa CD và nghe Dạ Khúc của Chopin, tác phẩm số 9 (, đoạn Dạ khúc số 2) , ngẫu nhiên, trong ít nhiều trường hợp, em đã muốn nghe một giai điệu nào đó, giá mà em biết điều gì đã khiến em nghe bản nhạc này vào một buổi sáng vừa có cơn mưa bóng mây đi qua.
Người đàn ông đang chơi bản nhạc nổi tiếng này của Chopin là Giovanni Umberto Battle, ông ta đang chơi ở hợp âm Mi giáng trưởng, Giovanni Umberto Battle có phải là tên thật của ông ta không, em không rõ và cũng chưa bao giờ tìm hiểu thông tin về người đàn ông chơi dương cầm ấy. Nhưng tên của người đàn ông này gợi cho em về một người viết văn; người viết văn này đã từng viết câu chuyện về hành trình của một nhân vật là một người họa sĩ vẽ tranh chân dung để kiếm sống, hành trình giữa hư và thực đã giúp anh ta tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời mình và tìm được nguồn cảm hứng cho những sáng tác nghệ thuật của anh ta. Anh chàng họa sĩ này tình cờ bắt gặp một bức tranh được giấu kín của một họa sĩ nổi tiếng đương thời nơi anh ta sống, tác phẩm đã mượn những hình tượng nhân vật từ một vở diễn opera do Mozart soạn nhạc, vở diễn có tên là Don Giovanni; bức tranh vẽ một cảnh trong màn hai của vở diễn đó; nhà văn ấy đã viết về những điều có thật và không có thật, hoặc là lẫn lộn giữa thật và không thật, nhưng điều đó hoàn toàn không quan trọng bởi em tin rằng đó là những điều có thật trong câu chuyện của gười viết văn, và có thật trong trí tưởng tượng của em khi em đọc tác phẩm ấy hay hoặc những gì người viết văn ấy viết là có thật đối với chính ông và cho dù ngay cả tất cả như vậy thì nó cũng không quan trọng; có lẽ điều quan trọng là tên của người đang chơi đoạn nhạc Dạ Khúc số 2 của Chopin đang gợi em nhớ đến một tác phẩm của một người viết văn.. Đoạn nhạc dẫn dắt em đến “người viết văn”..
Người viết văn
Em vẫn chưa biết điều này có ý nghĩa gì với em, chỉ là toàn bộ những điều đang diễn ra đã dẫn dắt em đến đây, và sự động chạm ngày hôm nay khiến em muốn viết. Nhưng em phải buồn bã mà thừa nhận với bản thân mình lúc này rằng em chỉ là một kẻ a-ma-tơ trong sự viết lách của mình.. Nhưng em không thể ép bản thân mình cưỡng lại hy vọng rằng cái động chạm rung động khẽ khàng kia có lẽ là một sự bắt đầu cho những ám ảnh tốt đẹp phía trước và sau này..
Sau này em viết văn
4 notes
·
View notes
Photo
một trong những ngày rối nghĩ.
mình đang rơi vào khoảng thời gian mình tự cho là khó khăn. việc vun vén mọi thứ rối như tơ vò khiến mình mệt mỏi, mà nhìn ra ngoài thấy cuộc đời ai cũng có vẻ đã gói ghém xong khiến mình áp lực. mỗi đêm nằm vắt tay lên trán rưng rưng nước mắt. mỗi sáng thức dậy lại cảm thấy cần bình tĩnh giải quyết, nhưng rồi cũng chẳng giải quyết được điều gì.
mình không biết nói cùng ai. ước gì được quay lại ngày còn bé, có khó khăn cứ đi tìm bố mẹ, thở ngắn thở dài, rồi quên ngay.
苺ショートケーキ
Keep reading
7K notes
·
View notes
Text
0383 / MÁ ĐÀO KIẾP CHÌM TRONG CẢNH NGỘ,
LỠ THƯƠNG NGƯỜI CHẲNG CÓ TÌNH THÂM
(Cảm tác bài”Lệ Mưa” của Nữ Thi Sĩ Đặng Ngọc Mận )
Chiều u uất từng cơn tầm tã ,
Gió sau hè đánh ngả cành cây .
Ùn ùn đen nghịt đám mây ,
Vi vu chiếc lá tung bay giữa trời .
Thương trao trót tình tôi bé bỏng ,
Em đâu ngờ lẻ bóng tơ duyên …?
Xui chi phận gái đóng thuyền ,
Cưu mang nhân ảnh muộn phiền tủi thân .
Rượu nồng chén , men say đành phụ ,
Người bỏ người ấp ủ cùng ai ?
Tương tư nỗi nhớ u hoài ,
Tham tiền bạc nghĩa kéo dài được sao ?
Anh còn nhớ hôm nào chung lối ,
Dưới trăng mờ bối rối môi trao .
Vòng tay đan siết ngọt ngào ,
Trên bờ sông vắng lao chao ngút ngời …
Đôi chân bước ôi thôi đổ vỡ ,
Giọt lệ đầy nức nở tâm linh…
Thao thức chua xót riêng mình ,
Buồn chi lạ rứa chuyện tình cách ly …!…?
Ve than thở sầu bi vĩnh biệt ,
Nhớ thương chàng da diết khúc nôi !
Yêu đương từ thuở xa rồi ,
Có còn vương vấn bến đời hắt hiu …!
Yêu vội vã gặp nhiều cay đắng ,
Nào biết rằng ruột nặng hơn tâm .?
Chắc chiu của cải âu cần ,
Tiền tài coi trọng tương thân khó lòng …
Má đào kiếp chìm trong cảnh ngộ ,
Lỡ thương người chẳng bó tình thâm .
Tội em con bé cái nhầm ,
Nửa đường đứt gánh âm thầm khổ đau …!
Nguyễn Doãn Thiện
Antioch , California Ngày 29 tháng 9 năm 2017
LỆ MƯA
Ngoài trời tầm tã mưa rơi .
Ngồi nhìn bóng tối chơi vơi nổi buồn!
Gió đưa những giọt mưa tuôn.
Đời sau như cánh chuồn chuồn mỏng manh!?
Trót trao duyên phận về anh
Để rồi tình lại tan nhanh..mây chiều!!
Phận nghèo nhà dột cột xiêu
Đành ôm tình vỡ nghe nhiều chua cay!.
Quên sầu trong chén men say
Đêm nghe thu khúc.. đọa đày tim đau..:
Ngỡ duyên tình được gần nhau
Ngờ đâu vì tiếng sang giàu anh đi !
Để em ôm mộng tình si
Đêm mưa khuya vắng khóc vì tình tan…
Lạnh lùng thắt ruột tâm can
Gió đông cứ thổi canh tàn sắt se..
Anh đi cuối độ xuân hè
Quên tình nồng thắm..tiếng ve ru sầu !
Chiều nay mưa gió về đâu..?
Cho em nhắn gửi đôi câu đợi chờ!!
Đời em trọn kiếp bơ vơ
Nên em ghi lại vần thơ tặng đời….
Phận nghèo khổ lắm ai ơi
Yêu chi cho lắm để rơi lệ sầu…!!!
Đặng Ngọc Mận
29/09/2017
0 notes
Text
Kính mời các bạn yêu thơ hãy vô trang web : Thiênnga Trang . Bengoan tumblr.com Hoặc Thiendoanng.tumblr.com Để sưu tầm đón đọc những vần thơ Tình Cảm Yêu Thương của Thi Sĩ Tác Giả Nguyễn Doãn Thiện . Cám ơn rất nhiều và cầu chúc vạn điều an lành , tốt đẹp , may mắn … Thân mến Thĩ Sĩ Nguyễn Doãn Thiện 0229 / DÀO DẠT TÌNH THƠ Quen biết chất chồng bao thương nhớ , Biệt ly rồi biết ngõ về đâu ? Khi yêu níu kéo mơ cầu , Ải ân sảng khoái nhiệm mầu tơ duyên …. Nâng niu chuốt nắn thuyền quyên hứng khởi , Cảm mến nuông chiều vạch lối giao hoan ? Kết nối Uyên Ương ước mộng lâm sàng , Đắm đuối trăng hoa lăng loàn thắm thiết .? Trang thơ viết lên người yêu bất diệt , Say sưa thể xác môi siết đập dồn . Nối vòng tay đan với chiếc nụ hôn , Chớ để ngâm mình tình chôn ảo vọng .! Lưng đồi lững lơ chiều trôi bay bổng , Tản mạn buông xuôi khoảng trống mây trời . Bềnh bồng theo gió lạc lỏng chơi vơi , Mối tình diết da thương ơi vời vợi ! Người yêu hỡi chuỗi ngày mong đêm đợi , Để khổ chi nhau ơi ới trông chờ ! Nghiệt ngã lắm rồi một cõi bơ vơ , Chia cách người đi dày vò trăn trở ...! Quạnh hiu bốn bề mình côi than thở , Hồn bay lững thững vần vũ trên bờ . Đời em trống vắng cảnh bối đơn cô , Hậu vận mai sau tùy cơ ứng biến...? Yêu đương đắm chìm tình anh vĩnh biệt , Thương thay số phận khốn kiếp hẩm hiu . Phòng không gối chiếc thắt ruột chín chiều , Khắc khoải bi ai … mỹ miều thân gái...!...? Cuộc đời trôi nổi gió thổi về đâu , Mặc cho mưa rơi bão tố cơ cầu ...? Nguyễn Doãn Thiện Huế , Ngày 18 tháng 02 năm 1969
0 notes
Text
Thời Tiết Lý Tưởng Để Tham Quan Hòn Móng Tay - Phú Quốc
Nếu bạn đang lên kế hoạch ghé thăm Hòn Móng Tay, hãy chọn thời điểm thời tiết lý tưởng để tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của nơi đây. Khoảng thời gian từ tháng 11 đến tháng 4 là lúc Hòn Móng Tay bước vào mùa khô, với bầu trời trong xanh, ánh nắng dịu nhẹ và biển êm ả. Đây là thời điểm hoàn hảo để du khách trải nghiệm những hoạt động ngoài trời và tham gia các tour khám phá đảo.
Vào những ngày đẹp trời, Hòn Móng Tay hiện lên với làn nước biển trong xanh như ngọc bích, tầm nhìn dưới nước cũng trở nên rõ ràng, rất thích hợp cho các hoạt động lặn ngắm san hô và bơi lội. Nắng vàng nhẹ nhàng phủ lên bãi cát trắng mịn và hàng dừa xanh rì, tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp để du khách thỏa sức chụp ảnh và tận hưởng từng khoảnh khắc yên bình.
Tuy nhiên, nếu đến đây vào mùa mưa (từ tháng 5 đến tháng 10), bạn có thể gặp phải những cơn mưa rào bất chợt. Dù có chút bất tiện, nhưng mùa mưa cũng mang lại không khí mát mẻ và cảnh sắc xanh tươi, giúp Hòn Móng Tay thêm phần tươi mới. Nếu bạn yêu thích cảm giác lãng mạn, ngắm nhìn làn mưa nhẹ rơi trên biển cũng là một trải nghiệm thú vị.
Dù là mùa khô hay mùa mưa, Hòn Móng Tay vẫn giữ được nét quyến rũ và thu hút với vẻ đẹp hoang sơ của mình. Hãy chọn thời điểm phù hợp để chuyến tham quan của bạn trở nên hoàn hảo và đáng nhớ nhất!
Rooty Trip Phú Quốc
Địa chỉ: Ngã 3 suối Mây, Dương Tơ, Phú Quốc, Kiên Giang
Phone/Whatsapp/Zalo: 0886.068.886 – 033.906.2222
Email: [email protected]
Website: https://rootytrip.com/
Fanpage: https://www.facebook.com/rootytripphuquoc/ Instagram: https://www.instagram.com/rootytrip/
0 notes
Text
Đi du học là để trải nghiệm nhiều điều mới mẻ
Nhưng sẽ thế nào nếu những điều mới mẻ đó không phải là điều tốt đẹp như mình từng nghĩ, ngập tràn sự tiêu cực và cô đơn rồi cuối cùng hoang mang với sự kém cỏi vô cùng tận của bản thân, trượt dài trong sự thất vọng và tự ti
Không có hi vọng sẽ chẳng có thất vọng
Nhưng nếu không có hi vọng sao chúng ta có nghị lực tiếp bước về phía trước
Và rồi cứ hi vọng nhiều lại thất vọng nhiều
Một vòng luẩn quẩn, một mớ tơ vò trói tâm trí và chút sức lực yếu ớt của tớ
Tớ cảm giác như mình lết bước trong đường hầm tăm tối không biết đâu là đoạn cuối con đường vậy, cảm giác chạy xe trên đường một chiều nên phải cố đi tiếp vì chẳng thể quay đầu
Nước mắt tớ lại rơi, chẳng vì điều gì cả, chỉ là tớ thấy cô đơn và trống trải quá thôi😢
1 note
·
View note
Text
Vườn Trong Phố - Lưu Quang Vũ
VƯỜN TRONG PHỐ.
Trong thành phố có một vườn cây mát Trong triệu người có em của ta Buổi trưa nắng bầy ong đi kiếm mật Vào vườn rồi ong chẳng nhớ lối ra.
Vườn em là nơi đọng gió trời xa Hoa tím chim kêu bàng thưa lá nắng Con nhện đi về giăng tơ trắng Trái tròn căng mập nhựa sinh sôi.
Nơi ban mai cỏ ướt sương rơi Một hạt nhỏ mơ hồ trên má Hơi lạnh nào ngón tay cầm se giá? Suốt cuộc đời cũng chẳng hiểu vì sao…
Nơi đêm khuya vọng lại tiếng còi tàu Bỗng nhớ xa xôi những miền đất nước Nơi bài hát lên đường ta hẹn ước Nơi góc vườn ta để quên chùm hoa…
Nơi vòm lá rì rào xao động cơn mưa Quả ngọt chín khi mùa ve lại đến Những chân trời màu hồng những chân trời màu tím Những ngôi sao bàng bạc cả hoàng hôn.
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Se sẽ chứ, không cánh buồm bay mất Qua dịu dàng ẩm ướt của làn môi.
Dưa hấu bổ ra thơm suốt ngày dài Em cũng mát lành như trái cây mùa hạ Nước da nâu và nụ cười bỡ ngỡ Em như cầu vồng bảy sắc hiện sau mưa.
Đến bây giờ đánh giặc anh đi xa Nhìn lại mảnh vườn xưa thấy hẹp Biết bao điều anh còn chưa nói được Rối rít trong lòng một nỗi em em.
Rừng rậm đèo cao anh đã vượt lên Theo tiếng gọi con tàu ngày bé dại Vườn không níu được bước chân trở lại Nhưng lá còn che mát suốt đường anh.
Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.
1967
Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002
4 notes
·
View notes
Text
DẠY CON Ở CHO CÓ ĐỨC
Lấy điều ăn ở dạy con,
Dẫu mà gặp tiết nước non chuyền vần.
Ở cho có đức có nhân,
Mới mong đời trị được ăn lộc trời.
Thương người tất tả ngược xuôi,
Thương người lỡ bước, thương người bơ vơ.
Thương người ôm dắt trẻ thơ,
Thương người tuổi tác già nua bần hàn.
Thương người quan quả, cô đơn,
Thương người lỡ bước lầm than kêu đường.
Thấy ai đói rách thì thương,
Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn.
Thương người như thể thương thân,
Người ta phải bước khó khăn đến nhà.
Đồng tiền bát gạo mang ra,
Rằng đây “cần kiệm” gọi là làm duyên.
May ra ở chốn bình yên,
Còn người tàn phá chẳng nên cầm lòng.
Tiếng rằng; ngày đói tháng đông,
Thương người bớt miệng bớt lòng mà cho.
Miếng khi đói, gói khi no,
Của tuy tơ tóc, nghĩa so nghìn trùng.
Của là muôn sự của chung,
Sống không, thác lại tay không có gì.
Ở phải có nhân có nghì,
Thơm danh vả lại làm bia miệng người.
Hiền lành lấy tiếng với đời,
Lòng người yêu dấu, là trời hộ ta.
Tai ương hoạn nạn đều qua,
Bụi trần giũ sạch thực là từ đây.
Vàng trời tuy chẳng trao tay,
Bình an hai chữ xem tày mấy mươi.
Mai sau bạc chín tài mười,
Sống lâu ăn mãi của đời về sau.
Kìa người ăn ở cơ cầu,
Ở thì chẳng biết về sau phòng mình,
Thấy ai đói rách thì khinh,
Cách nào là cách ích mình thì khen.
Hứng tay dưới với tay trên,
Lọc lừa từng tí, bon chen từng đồng!
Ở thì phất giấy đan lồng,
Nói thì mở miệng như rồng như tiên.
Gan thì quá ngỡ sắt đèn,
Miệng thơn thớt nghĩ rơi tiền bạc ra.
Mặt lành khéo nói thực thà,
Tưởng như xẻ cửa xẻ nhà cho nhau.
Ở nào mùi mẽ chi đâu,
Như tuồng cuội đất giấu đầu hở đuôi.
Nói lời lại nuốt lấy lời,
Một lưng bát xáo mười voi chưa đầy.
Cho nên mới phải lúc này:
Cửa nhà tàn phá phút rày sạch trơn.
Kẻ thì mắc phải vận nàn,
Cửa nhà một khắc lại tàn như tro.
Kẻ thì phải lính, phải phu,
Đem mình vào chốn quân gia trận tiền.
Kẻ thì mắc phải dịch ôn,
Kẻ thì thủy hỏa gian nan kia là!
Thấy người mà phải lo ta,
Sờ sờ trước mắt thực là thương thay,
Khuyên ai chớ bắt chước rày,
Ở lòng nhân nghĩa cho đầy mới khôn.
Lời cha dạy bảo nỉ non,
Trước sau ghi chép khuyên con nghe lời.
Nghe thì mới phải là người,
Chẳng nghe thì cũng là đời bỏ đi.
(Gia huấn ca - Nguyễn Trãi)
0 notes
Text
DẠY CON Ở CHO CÓ ĐỨC
Lấy điều ăn ở dạy con, Dẫu mà gặp tiết nước non chuyền vần. Ở cho có đức có nhân, Mới mong đời trị được ăn lộc trời. Thương người tất tả ngược xuôi, Thương người lỡ bước, thương người bơ vơ. Thương người ôm dắt trẻ thơ, Thương người tuổi tác già nua bần hàn. Thương người quan quả, cô đơn, Thương người lỡ bước lầm than kêu đường. Thấy ai đói rách thì thương, Rách thường cho mặc, đói thường cho ăn. Thương người như thể thương thân, Người ta phải bước khó khăn đến nhà. Đồng tiền bát gạo mang ra, Rằng đây “cần kiệm” gọi là làm duyên. May ra ở chốn bình yên, Còn người tàn phá chẳng nên cầm lòng. Tiếng rằng; ngày đói tháng đông, Thương người bớt miệng bớt lòng mà cho. Miếng khi đói, gói khi no, Của tuy tơ tóc, nghĩa so nghìn trùng. Của là muôn sự của chung, Sống không, thác lại tay không có gì. Ở phải có nhân có nghì, Thơm danh vả lại làm bia miệng người. Hiền lành lấy tiếng với đời, Lòng người yêu dấu, là trời hộ ta. Tai ương hoạn nạn đều qua, Bụi trần giũ sạch thực là từ đây. Vàng trời tuy chẳng trao tay, Bình an hai chữ xem tày mấy mươi. Mai sau bạc chín tài mười, Sống lâu ăn mãi của đời về sau. Kìa người ăn ở cơ cầu, Ở thì chẳng biết về sau phòng mình, Thấy ai đói rách thì khinh, Cách nào là cách ích mình thì khen. Hứng tay dưới với tay trên, Lọc lừa từng tí, bon chen từng đồng! Ở thì phất giấy đan lồng, Nói thì mở miệng như rồng như tiên. Gan thì quá ngỡ sắt đèn, Miệng thơn thớt nghĩ rơi tiền bạc ra. Mặt lành khéo nói thực thà, Tưởng như xẻ cửa xẻ nhà cho nhau. Ở nào mùi mẽ chi đâu, Như tuồng cuội đất giấu đầu hở đuôi. Nói lời lại nuốt lấy lời, Một lưng bát xáo mười voi chưa đầy. Cho nên mới phải lúc này: Cửa nhà tàn phá phút rày sạch trơn. Kẻ thì mắc phải vận nàn, Cửa nhà một khắc lại tàn như tro. Kẻ thì phải lính, phải phu, Đem mình vào chốn quân gia trận tiền. Kẻ thì mắc phải dịch ôn, Kẻ thì thủy hỏa gian nan kia là! Thấy người mà phải lo ta, Sờ sờ trước mắt thực là thương thay, Khuyên ai chớ bắt chước rày, Ở lòng nhân nghĩa cho đầy mới khôn. Lời cha dạy bảo nỉ non, Trước sau ghi chép khuyên con nghe lời. Nghe thì mới phải là người, Chẳng nghe thì cũng là đời bỏ đi.
(Gia huấn ca - Nguyễn Trãi)
0 notes
Text
Sóng yêu ngàn thước, biển khổ muôn trùng
Tình yêu ở thế gian rốt cuộc là gì? Nói cụ thể, yêu là sự khát khao và ham muốn của thân tâm còn thiếu sót. Tình yêu giống như sợi dây trói buộc chúng ta, khiến thân tâm chúng ta không được tự do; tình yêu giống như gông cùm, làm cho chúng ta lúc nào cũng không được an lành; tình yêu còn giống như biển khổ, vì vậy mới có câu "sóng yêu ngàn thước, biển khổ muôn trùng," nó có thể làm chúng ta đắm chìm và lật nhào trong biển khổ.
Vì vậy, yêu đương, tình cảm và hôn nhân xuất phát từ đó, Phật giáo cho rằng đó là cội nguồn của sinh tử trong cõi dục, là loại phiền não khó đoạn trừ nhất. Tuy nhiên, trong phong tục xã hội "trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng," hình thành một luận điệu đương nhiên, khiến cho người trẻ tuổi tu học Phật pháp sinh ra nhiều mâu thuẫn và bối rối giữa tình yêu và con đường tu đạo.
Trên thực tế, tình yêu trên đời, dù nhìn có vẻ ngọt ngào, nhưng khi rơi vào lưới tình, thường là khổ nhiều vui ít; nhiều lúc, người trong lưới tình muốn thoát ra ngoài, còn người ngoài lưới lại muốn chui vào. Trong quá trình này, họ tìm kiếm mãi, đi lên rồi lại đi xuống, va chạm khắp nơi, nhưng con người vẫn cứ hứng thú mà không mệt mỏi. Rất khó để dùng thanh kiếm trí tuệ cắt đứt sợi tơ tình, luôn cảm thấy tình trường khó vượt qua, cõi dục khó thoát. Ngay cả những người đã chứng đạt sơ quả, nhị quả cũng khó tránh khỏi vì một niệm tình ái nam nữ mà lại sinh vào nhân gian, huống chi là phàm phu chưa đạt đạo?
Đúng như trong Kinh Duy Ma nói: "Từ si mê có ái, đó là căn nguyên bệnh của ta." Những người tu học Phật pháp, dù có ý nguyện thoát khỏi sinh tử, nhưng lại bị vô số ái dục và khát khao bẩm sinh trói buộc. Vì vậy, Phật đã dạy tám vạn bốn ngàn pháp môn, chẳng qua là hy vọng chúng sinh ngu si trong lục đạo có thể nhìn thấu hồng trần, thoát khỏi lưới tình, trở về con đường chân thật.
Do đó, học Phật chính là tuân theo giáo pháp của Như Lai, phát nguyện cho mình và tất cả chúng sinh khác đều có thể thoát khỏi khổ đau của lục đạo luân hồi, cầu được sự giải thoát và an lạc vĩnh hằng. Trong đó, điều căn bản nhất là phải tránh xa phiền não của tình ái nam nữ.
#phatphap #mayniemphattuhuyen
0 notes
Text
Địa chỉ chuyên sao chép khoá cửa cuốn tại QUẬN 2
Địa chỉ chuyên sao chép khoá cửa cuốn tại QUẬN 2
Sao chép chìa khoá cửa cuốn, làm thêm remote cửa cuốn, làm lại chìa khoá cửa cuốn bị mất,đánh tay bấm điều khiển cửa cuốn, làm tận nhà, lấy ngay sau 5 phút, nhanh, giá rẻ.
Sao chép chìa khoá cửa cuốn, remote cửa cuốn các loại như: khoá cửa cuốn Mitadoor, Austdoor, YH, CH, JG, Titadoor, VG, IH, YH-1B2, CH-S89 LightSpeed, Alibaba, HD, JGR-208, JGR-303, Mitecal,TitaDoor, KDT, Alludoor, HSX, KTN, Houle, FX, CH-F9, CH-V6…
Làm thêm, làm mới, sao chép, làm lại được hầu hết các remote cửa cuốn khi bị mất, vô nước, bị rơi vỡ không sử dụng được...
Sửa cửa cuốn remote bấm có tín hiệu mà cửa không chạy lên, sửa cửa cuốn khi nhấn giữ remote cửa chạy, thả ra lại dừng, sửa cửa cuốn khi cửa chỉ chạy lên mà không thể chạy xuống hoặc ngược lại, ...
* Làm thêm, làm mới, sao chép, làm lại được hầu hết các remote cửa cuốn khi bị mất, vô nước, bị rơi vỡ không sử dụng được...
* Sao chép, làm thêm, làm mới, copy các loại chìa khoá cửa cuốn mã cố định, mã nhảy bảo mật cao, chìa khoá cửa cuốn chống sao chép, chìa khoá cửa cuốn làm theo nhu cầu. Làm lại chìa khoá cửa cuốn khi bị mất chìa, đổi mã chìa khoá cửa cuốn...
Cửa cuốn bị kẹt nan, đứt nan, xô nan
Cửa cuốn không đóng mở được, không nhận tín hiệu từ điều khiển cửa
Bấm nút điều khiển bằng tay, điều khiển cửa không nhận tín hiệu, không hoạt động
Cửa không tự động đảo chiều hay tự dừng khi vận hành đóng mở gặp vật cản.
Cửa điều khiển chỉ đi xuống từng đoạn một, phải nhấn nút liên tục để đóng cửa xuống
Cửa phải bấm và giữ chìa khóa liên tục thì cửa mới chạy, nhả tay ra là cửa dừng hoạt động
Cửa bị bung ra khỏi ray trục quấn hay bị rơi xuống (xổ lô cuốn)
Cửa tự động mở lên khi đã đóng cửa kín xuống
Cửa cuốn bị kêu to khó chịu khi vận hành cửa đóng mở lên xuống.
Cửa không hoạt động, không đóng mở được khi mất điện hoặc ngắt cầu dao
Mất chìa khóa, đổi lại mã cửa hay làm mới tay điều khiển cửa mới.
Sửa chữa lưu điện hay thay bình lưu điện ắc quy tích điện cửa cuốn mới.
Hộp điều khiển cửa cuốn không nhận tín hiệu
Mô tơ cửa cuốn không chạy
Remote Cửa cuốn bấm không lên
Lỗi cửa cuốn xuống được không lên được
Cửa cuốn bị kẹt vật cản
Cửa cuốn hỏng mô tơ
Cửa cuốn không đóng mở được
Sửa mô tơ cửa cuốn
Cửa cuốn đang chạy bị dừng
Mô tơ cửa cuốn không chạy
Cửa cuốn bấm không lên
Cửa cuốn bị lệch
Cửa cuốn không mở được
Cửa cuốn tự mở lê
Cung cấp dịch vụ sửa remote cửa cuốn, sửa cửa cuốn chuyên nghiệp
0 notes