Tumgik
#làm giấy khen
Text
Tumblr media
ĐỜI NGƯỜI DÀI NHƯ VẬY, RỐT CUỘC ĐIỀU GÌ LÀ QUAN TRỌNG NHẤT?
Năm 3 tuổi, tôi nắm chặt cây kẹo mút trong tay, kiên định cho rằng đây là điều quan trọng nhất đời mình.
Năm 5 tuổi, tôi mất cả buổi chiều ngày hè nắng gắt mới có thể bắt được một con chuồn chuồn, vào khoảnh khắc đó hình như nó mới là điều quan trọng.
Năm 7 tuổi, tôi nhìn chằm chằm tấm giấy khen trên tay bạn cùng bàn, vừa thấy ngưỡng mộ lại còn có chút ghen tị. Hình như tờ giấy khen cũng là điều quan trọng thì phải.
Năm 9 tuổi, tôi nằm dài dưới bóng cây râm mát, những vệt nắng len lỏi qua kẽ lá chiếu rọi lên gương mặt tôi. Một kỳ nghỉ hè nhàn nhã vô lo vô nghĩ mới thật quan trọng làm sao.
Năm 13 tuổi, tôi ý thức rằng giấy báo trúng tuyển của một ngôi trường cấp 3 trọng điểm mới là điều quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Năm 16 tuổi, tôi ngồi trong lớp học, một làn gió mát khẽ khàng thổi vào phòng, tôi ngẩn người nhìn tóc đuôi ngựa của bạn nữ ngồi phía trước. Bỗng nhiên tôi cảm thấy rằng nếu cứ mãi như này cũng rất tốt.
Năm 18 tuổi, tôi học ngày học đêm, nỗ lực không biết mệt, tất cả chỉ vì giấy báo trúng tuyển đại học.
Năm 22 tuổi, rời xa giảng đường Đại học, tôi chập chững học cách bước vào đời, có một công việc tốt đã trở thành điều làm tôi mong mỏi nhất.
Năm 24 tuổi, tôi kết hôn. Tôi ngắm nhìn đại sảnh nườm nượp khách mời, và còn có cả cô dâu của tôi nữa. Đương nhiên đó không phải là cô gái mà năm 16 tuổi tôi vẫn thường lén nhìn, tự dưng trong lòng tôi cũng có đôi chút tiếc nuối. Thế nhưng vào lúc này, vợ tôi đã trở thành người quan trọng nhất cuộc đời tôi.
Năm 25 tuổi, tôi nâng cốc với bạn bè, cả lũ cùng nhau khoe khoang, khoác lác đủ thứ chuyện. Ở độ tuổi chưa quá am hiểu sự đời, chúng tôi chỉ cảm thấy mặt mũi thể diện là quan trọng nhất.
Năm 26 tuổi, tôi sốt ruột đứng đợi ngoài cửa phòng sinh. Một lúc sau, tiếng trẻ con khóc oe oe phá vỡ đi sự yên tĩnh đáng sợ đó. Tôi biết rằng, một điều quan trọng nữa lại đến với tôi rồi.
Năm 33 tuổi, tôi gần như kiệt sức vì những khoản vay mua nhà và mua xe, lúc này tôi thấy rằng tiền mới là quan trọng nhất.
Năm 38 tuổi, người ba lúc nào cũng cứng đầu cố chấp bắt đầu hỏi ý kiến tôi về mọi việc, tôi chợt nhận ra hình như ba đã già rồi. Mẹ không còn hỏi răn dạy tôi đủ thứ nữa, tôi cũng biết rằng mẹ đã già rồi.
Con trai không còn suốt ngày bám dính lấy tôi, nó bắt đầu có bạn bè và cuộc sống riêng của nó. Tôi hiểu rằng, từ nay về sau khoảng cách giữa tôi và con trai sẽ càng ngày càng xa hơn. Năm 38 tuổi tôi chợt bừng tỉnh nhận ra, hình như thời gian mới là điều quan trọng nhất trên thế gian này.
Năm 40 tuổi, nhìn vào một mớ kết quả kiểm tra sức khỏe, tôi mới nghĩ rằng, hình như tôi chưa từng cảm thấy bản thân mình quan trọng nhất.
Năm 45 tuổi, tôi cứ mơ hồ vậy mà đã sống hết nửa đời người. Ôm cái bụng bia ngồi câu cá, tôi chợt nghĩ lại những ước mơ từ thuở niên thiếu, chưa bao giờ tôi thấy giấc mơ lại quan trọng đến thế.
Năm 50 tuổi, nhìn con trai nắm tay một cô gái xinh đẹp bước vào lễ đường, tôi nheo mắt nhìn con trai trên sân khấu, tự hỏi rằng cô dâu có phải là người con gái nó từng yêu năm 16 tuổi không? Thế nhưng tôi vẫn thấy hạnh phúc của con trai vẫn quan trọng hơn hạnh phúc của tôi.
Năm 55 tuổi, tôi thở hổn hển chạy theo sau lưng cháu nội, chỉ sợ nó vấp ngã. Vào khoảnh khắc đó, tôi cũng không muốn đặt những kỳ vọng lớn lao gì cho cháu mình, chỉ cần nó có thể sống vui vẻ bình an là được rồi.
Năm 60 tuổi, tôi chôn cất bố mẹ cùng một chỗ. Lớn tuổi rồi, cũng đã trải qua rất nhiều việc, vậy nên tôi không rơi nước mắt nữa. Thế nhưng lúc đó tôi thấy, lời trách móc của ba với sự càm ràm của mẹ hóa ra cũng quan trọng đến thế.
Năm 70 tuổi, vợ tôi thế mà lại đi trước tôi một bước, để lại một mình tôi trên cõi đời. Công việc của vợ chồng con trai cũng có thành tựu, cháu trai đã đi du học. Tôi không có gì nhiều để làm chỉ có thể lang thang trên phố xá, lúc này mới thấy sự đồng hành của vợ quan trọng biết bao.
Năm 75 tuổi, ở bệnh viện bác sĩ bảo tôi ra ngoài đợi, chỉ cho con trai ở lại. Tôi biết thời gian không còn nhiều nữa rồi. Tranh thủ lúc này tôi gọi điện cho cháu trai, muốn nói với nó rằng: Năm 16 tuổi nếu có thích ai thì nhất định phải giữ chặt lấy, giống như khi 3 tuổi nắm chặt lấy cây kẹo mút vậy. Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy nói vậy cũng không hay lắm nên tôi chỉ nói: ông nội nhớ con rồi, có thời gian thì đến thăm ông nhé. Bác sĩ trấn an tôi rằng vấn đề không nghiêm trọng, tôi cười và nói với bác sĩ rằng không có gì lớn lao đâu. Nhưng thực ra tôi lại xem những ngày còn lại trên cuộc đời là điều quan trọng nhất.
Năm 76 tuổi, cháu trai tôi trở về với tôi, để nó phải nhìn thấy dáng vẻ thoi thóp hơi tàn của tôi làm trong lòng tôi không khỏi khó chịu. on trai và con dâu của tôi đang đứng bên giường khóc lóc thảm thiết, tôi không còn sức lực để nghĩ xem điều gì là quan trọng nhất nữa. Tôi chỉ muốn hậu sự đơn giản thôi, con trai và con dâu đều không còn quá trẻ, sức khỏe không chịu nổi. Cháu trai mới đi làm nên không dễ xin nghỉ phép, đừng để lại ấn tượng xấu với lãnh đạo.
Vậy nên, đời người rốt cục cái gì mới là điều quan trọng nhất? Thực ra cái gì cũng quan trọng, nhưng không phải đến nỗi là không có không được, bạn sẽ vẫn có thể sống tốt nếu thiếu một cái gì đó quan trọng thôi. Vì thứ bạn từng cho là quan trọng nhất, sẽ luôn có một ngày bạn đánh mất nó. Hối tiếc đã luôn là một phần của cuộc sống này rồi.
96 notes · View notes
nguyendovinhphong · 3 months
Text
Tumblr media
Tạm biệt, Bay Resort Hoi An!
Ngày đầu đặt chân đến Bay Resort Hoi An, tôi đã xem đây như một gia đình. Trên công trường, trong ngổn ngang những vật liệu xây dựng, giữa những hành lang dẫn lối hun hút, tôi có cảm tưởng như mình đang lạc trong một khu chung cư thân thuộc ở Hà Nội. Cái cảm giác nhẹ nhõm dễ chịu len vào trong óc, khi được nhìn thấy những dây cúc tần Ấn Độ (lúc này) vẫn còn khá cũn cỡn nhưng rồi đây sẽ phủ xanh những hành lang rất "tình", rất đẹp.
Bay Resort Hoi An có một tầm nhìn về phía Phố Cổ không thể đẹp hơn. Khi tôi đặt bút viết USPs cho khu nghỉ dưỡng, cái "view" vàng này là một trong những thứ đầu tiên tôi hí hoáy đưa lên giấy. Từ hồ bơi của khu nghỉ dưỡng, nhìn về phía ốc đảo của Hoi An Night Market, hoàng hôn lúc nào cũng tô đỏ bầu trời. Trong một mẩu quảng cáo báo giấy, tôi tự tin sử dụng câu tagline "Nơi ngắm hoàng hôn đẹp nhất Miền Di Sản". Ở cái hồ bơi với gió sông lồng lộng thổi đó, chúng ta có thể thả diều, ăn kem cắt từ chiếc xe gỗ với tiếng chuông leng keng của khu nghỉ dưỡng, đọc thật chậm The Quiet American, hay với gọi một bạn barterder phục vụ cho mình ly cocktail "Rừng dừa bảy mẫu".
Bay Resort Hoi An rất đẹp. Cứ giương máy lên là chúng ta có hình đẹp. Và đôi khi cái sự đẹp này đưa tôi rơi vào thế khó xử. "Sao ông cứ làm thiết kế cho Hội An đẹp vậy?", trước câu hỏi của đồng nghiệp, tôi chỉ biết cười trừ. Tôi đâu cố tình làm nên cái đẹp này, mọi thứ ở đây diễn ra hết sức tự nhiên, như nó vốn phải thế. Người đi nhiều như nhiếp ảnh gia Đỗ Sỹ còn không tiếc lời khen cho khu nghỉ dưỡng kia mà.
Trái với vẻ hoài cổ bên ngoài, phòng khách ở Bay Resort Hoi An rất xinh xắn, lịch thiệp. Hai cái villa đúng nghĩa "biệt thự", vì tụi nó "bự thiệt" và dịch vụ kèm theo thì miễn bàn. Bạn có thể nằm lười xem Netflix, thi thoảng ngó bâng quơ ra khoảng sân đầy nắng và mảnh sông Thu Bồn, nơi tiếng tàu gỗ phành phạch vang lên mỗi chiều nắng dội. Khi làm phim quảng cáo cho Bay Resort Hoi An, tôi nghĩ nhiều đến phim L'Amant (1992), với nhiều cảnh quay trên dòng Mekong.
Dân copywriter thường sử dụng "Best of both worlds" để chỉ những thứ pha trộn sự tốt đẹp của hai điều khác nhau, lắm khi tương phản. Ở Bay Resort Hoi An, bạn có thể tận hưởng trọn vẹn sự huyên náo của Phố Cổ (chỉ cách resort 5 phút đi bộ) lẫn những phút giây thanh bình trong khu nghỉ dưỡng. Nếu đây không là "Best of both worlds", tôi chẳng biết điều gì mới là ví dụ cho phải lẽ.
Giờ thì tôi phải tạm biệt nơi đã cho mình nhiều lưu luyến. Sẽ nhớ mãi món pasta với xốt quế tây, bông atisô, ô liu và ớt của chef Huy Phạm. Và công việc dang dở "promote" chef Huy vươn đến vị thế tương xứng, tôi xin nhường lại cho người khác. Đành tạm biệt anh EAM lừng danh Brian Nguyên một thời gian. Không còn những giờ tha thẩn ở Breathe Spa, trò chuyện với khách Âu khách Hàn. Sẽ nhớ những buổi cà phê vội với người đàn ông có gương mặt khá cau có, nhưng nhiệt huyết công việc thì có thừa: anh Trung M&S. Chocolate chị Thúy cho ăn thử hình như ngon hơn ngoài tiệm. Tôi vẫn không hiểu sao Hưng Quy có thể làm việc với những con số trong phong thái điềm đạm như vậy. Vi hát hay như Lệ Quyên. Dàn lễ tân tài năng bắn tiếng Anh tiếng Trung như thể sắp tham gia "presidential debate" đến nơi. Đội F&B lúc nào cũng hồ hởi thăm hỏi khi tôi uống cà phê muối. Chị Tina với bầu năng lượng khủng khiếp. Đội Sales uy tín dạn dày kinh nghiệm và cái phòng làm việc dưới hầm bao giờ cũng tạo ra một không khí khẩn trương, nghiêm túc. Chị Lệ quản lý nhân viên bằng "tình thương". Chị Sương chỉ cười một nụ là chiều hôm đó bookings đổ về như... sung rụng. Chị Phương với tấm lòng "cơm bưng nước rót" vào mỗi giờ trưa. Anh Trịnh hát giọng còn trầm hơn Xuân Hảo... (Xin đừng phiền lòng nếu tôi thiếu sót, quên cảm ơn một anh chị nào đã cùng làm nên phần đời này...)
Vì quá hiểu nghề, anh chị em Bay Resort Hoi An đạt đến cảnh giới mới trong công việc, họ làm cùng nhau ăn ý như thể Scholes chuyền cho Ryan Giggs mà không cần nhìn. Họ làm ung dung (trông là vậy!) nhưng hiệu quả thì vượt trội.
Những buổi chiều tà và hoa trong vườn mãi "nhiệt tình" khoe sắc. Cầu Cẩm Nam. Cô bán nước. Nắng xuyên qua các ô họa tiết vẽ lên tường những hình thù Đông Dương. Con gà trống nhà hàng xóm. Ông khách Úc bị chó cắn. Sự cố nửa đêm trên Naver. Những bữa trưa trong chợ Hội An. Tiệc liên hoan cuối năm... Thật vui vì tất cả giờ này trở thành những kỷ niệm đẹp.
Tôi viết thế này khi giới thiệu về Bay Resort Hoi An: "Bay Resort Hoi An is like a train, carrying you back to the prime era of the historic port town of Hoi An, brimming with memories." (Bay Resort Hoi An là một chuyến tàu, chở chúng ta về thời hoàng kim của Phố Hội) Chuyến tàu ấy đã lăn bánh rồi, nó sẽ trôi về quá vãng để nhường chỗ cho những chuyến tàu tươi mới hơn, chở khách về phía trước. Sự thay đổi là tất yếu nhưng chúng, dĩ nhiên, cũng sẽ mang đến những nuối tiếc không tên.
Sau này, nếu có ngày trở lại, tôi hình dung mình sẽ tần ngần một hồi lâu bên cổng resort, hít một hơi thật sâu, trước khi bước vào để đón nhận những sự đổi mới ngay tại nơi mình từng gọi là nhà.
Đà Nẵng, 22.03.2024
5 notes · View notes
8c26blog · 6 months
Text
Paper Bride { Ep.01 }
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
*** Paper Bride { Ep.01 } ***
Nói trước, tui không thích game kinh dị, máu me, bạo lực nhưng lúc tui coi trailer game này thì thấy vẫn trong mức chấp nhận được của tui. Tui cũng tính chơi game này lâu rồi, cuối cùng cũng chơi được. Đã download đủ 5 phần. Chơi "Phần 1" trước xem thế nào. (ง°ل͜°)ง
Đầu tiên phải nói là tui vốn thích những thứ liên quan đến văn hoá xưa cũ của Trung Hoa, nên từ cái tên game đến màu sắc và hình ảnh là tui ưng rồi. ☝(˚▽˚) Do cũng có chút kinh nghiệm chơi thể loại HOG nên khi chơi game này tui cũng không đến nỗi quá bỡ ngỡ. Đánh giá sơ bộ của cá nhân thì tui cho "Phần 1" là : 4.5 - 5 điểm thôi. ( ゚ヮ゚)
Điểm thấp vậy là có lý do hết (lý do theo quan điểm cá nhân của tui (¬‿¬) ề hế)
1. Hình ảnh và màu sắc :
+ Khen : Hình đẹp, màu sắc trong game thiên về hướng âm u tạo bầu không khí quỷ zị hợp với bối cảnh của game. :v
- Chê : Đẹp thì có đẹp nhưng so với hình ảnh màu mè (đôi khi gây nhức đầu) và hình ảnh chi tiết (đôi khi quá rườm rà) của các game HOG Châu Âu thì phần hình ảnh của game này khá sơ sài và màu sắc hơi đơn điệu. Đôi khi có những phân đoạn màu mấu chốt thì khá nhạt nhoà muốn ăn nhập vô màu nền nên nhìn khá chán. (⊙ᗜ⊙)
Có một điểm trừ lớn là phần hình ảnh đa phần là cận cảnh nên nhìn không có không gian, làm cảm giác bí bí, ngộp ngộp. (|||  ̄_ ̄) Nếu hình ảnh toàn cảnh, hoặc phối cảnh không gian rộng hơn một chút thì hình xấu cũng đẹp lên được vài phần.
2. Âm nhạc :
+ Khen : Cũng được đi. :V
- Chê : Được thì có được chỉ là nhạc nền lúc có lúc không (゚ヮ゚) Phần voice của nhân vật cũng nhỏ xíu :v Nhưng mấy cái đoạn jump scare nhạc lên cũng làm tui hơi giật mình đấy ☝(°ロ°) (Nhất là đoạn đứng chổ cửa sổ chung cư đang cầm ống nhòm nhìn toà chung cư đối diện thì ông lão qua đời với gương mặt xanh dờn, mắt trợn, cùng với nụ cười nham nhở bất thình lình phớt qua làm tui giật cả mình Σ( ̄□ ̄lll) Rồi đoạn lục đồ trong hộc tủ, vừa mới mở tủ ra thì thằng nhóc lòi cái đầu ra rùi rút vô cũng làm tui cũng "hơi hơi" giật mình :v quá đáng lắm (╯°□°)╯)
3. Cốt truyện :
+ Khen : Cũng được, cũng kinh điển, cũng có mấu chốt và điểm nhấn. Tui cảm thấy đoạn nhật ký của đứa nhóc khá buồn và có tiếc nuối.
Cốt truyện cũng cho ta một triết lý : "Đôi khi người giúp ta chưa chắc gì là người tốt, còn người làm ta ... giật mình chưa chắc là người xấu, chỉ là cách biểu đạt của họ hơi đặc biệt xíu thôi". ( ͡° ͜ʖ ͡°) Thật sâu sắc ~
Bên cạnh đó game cũng giới thiệu thêm một số phong tục phong thuỷ, thờ cúng của Trung Quốc cũng hay (mặc dù tui chưa tìm hiểu thông tin là đúng bao nhiêu % :v)
- Chê : Nội dung được nhưng hơi rườm rà và đôi khi thấy nó thiếu thiếu gì đó, đôi khi lại thấy có tình tiết không ăn nhập gì với nhau. Chơi xong cảm thấy dừng ở mức được thôi chứ không hay, không ấn tượng lắm. 「(°ヘ°)
4. Độ "hề" của game :
+ Khen : Cái này là cá nhân tui cảm thấy thôi, chứ thường game kinh dị chỉ có ghê chứ không có hề. (^ ਊ ^) Riêng mục này chỉ có khen không có chê. :v
Tui mắc cười đoạn nhân vật chính "Ninh Tử Phục" đọc di chúc của ông lão trong tang lễ ở chung cư. Tui thấy lời lẽ của ông lão cứ hề hề thế nào đó :v Cái này làm bầu không khí âm trầm của tang lễ biến thành chẳng còn gì là nghiêm túc nữa. (☞゚∀゚)☞ (°⌣°)
À còn đoạn đưa xấp tiền giấy cho con hình nhân giấy nằm trong quan tài nữa. Cho cả xấp tiền dày cộm rồi nhưng sau này vẫn phải đút vào miệng nó thêm một cục ngọc nữa nó mới chịu giúp mở cửa. Hình nhân giấy mà tham lam thế cơ đấy. (¬‿¬)
Còn đoạn đối thoại với bà lão trước cái miếu cũng hề hề. Để tui trích đoạn lại lời bà lão : "Ha ha ha, chàng trai này đúng là thú zị, ngày cô hồn mà lại mặc đồ tân lang chạy lung tung. Trúng tà hay là bị điên vậy?". Thật là những lời thắm thía ☝(゚ヮ゚) Sau đó thì nhân vật chính "Ninh Tử Phục" có hỏi thăm thêm thì bị bà lão quăng cho cục bơ bự : "Bà lão đang nhắm mắt nghỉ ngơi, không quan tâm bạn". :v Ôi con sông quê ê ê ê ê ê ~~~~
5. Cách chơi :
+ Khen : Như đã nói, do tui cũng có chút kinh nghiệm chơi game HOG nên cách chơi cũng không quá khó (mặc dù tui cũng có xem hint nha ☝(゚ヮ゚)). Cách chơi đơn giản, dễ nắm bắt.
Phần hint cũng "rã đông" khá nhanh nên thời gian chờ xem hint không quá lâu.
- Chê : Do tui chơi không giỏi lắm nên tui xem Hint cũng nhiều ☝(゚ヮ゚) nhưng mà cái Hint có lúc khá tối nghĩa và nhiều lúc đơn giản đến vô dụng như kiểu có hint cũng như không (;´༎ຶД༎ຶ`), phải đọc tới lui mới hiểu, đôi khi làm theo cũng không được và phải mò một lát mới ra.
Đây là game về văn hoá Trung Quốc nên một số minigame phải giải game theo cách có liên quan đến "phong tục hoặc văn hoá của Trung Quốc" mới ra. Những lúc như thế tui chỉ sử dụng một tuyệt chiêu duy nhất, nhấn nút "Bỏ qua" cho gọn :v Chơi minigame trong HOG tui luôn bám theo phương châm : "Gặp minigame dễ thì "Muỗi ~ piece of cake", còn khó thì "bỏ qua" cho lành ☜(˚▽˚)☞" Nhưng mà có những lúc nút "Bỏ qua" chình ình ở đó mà bấm không có tác dụng gì hết, không cho qua màn. Vậy để cái nút đó chi zẫy ?! ☝(°ロ°) những lúc như vậy chỉ có thể dùng tuyệt chiêu thứ 2 là "RÁNG ! ... ráng mò cho qua cửa". Chứ biết sao giờ, chơi gần đến kết cục của game mà bỏ ngang thì tức lắm. ლ(༎ຶД༎ຶ`;ლ)
Thêm một cái nữa, ai biết chút đỉnh tiếng Trung thì chơi game và nắm bắt hint nhanh, còn không biết thì ráng nhận biết và nhớ chữ Hán, vì trong Hint có phiên dịch ra tiếng bản xứ của mình, nhưng giải đố thì phải sử dụng tiếng Trung. Thật vi diệu ~ (✿´‿`)
=====
Đánh giá đến đây kết thúc, tui không phải người chơi game chuyên nghiệp nên đánh giá theo kiểu không chuyên nghiệp và theo cảm nhận cá nhân.
Nhìn chung đây cũng là một game đáng chơi, cũng thú vị, vừa mới lạ vừa không mới lạ (tui thật mâu thuẫn :v ). Tui sẽ chơi hết 5 phần, sau đó sẽ đánh giá để giải trí và kỷ niệm. (☞゚ヮ゚)☞ *Cái kết thiệt cụt, thiệt mắc hứng* ☜(゚ヮ゚☜)
5 notes · View notes
todayisthanh · 7 months
Text
Cách đây không lâu mình đi phỏng vấn và gặp chị quản lý(?) cũng khá thú vị.
Chị đã dành 47' để "tìm hiểu sâu" trước phỏng vấn trực tiếp về mình, nội dung cuộc trò chuyện thành thật thì mình không thể nhớ hết vì cũng không nghĩ chị sẽ nói lâu đến vậy qua zalo để ghi âm lại.
Đại loại chị nói khá nhiều về công ty có chi nhánh ở sài gòn, có thể hỗ trợ phát triển mindset và kĩ năng của mình, khen sản phẩm của công ty đẹp. Và mặc dù chuyện cũng chưa đi đến đâu nhưng chị cũng nhân tiện dằn mặt chuyện chị không thích những người làm task freelancer trong giờ làm việc ở công ty, chị nói sa sả như thế sợ mình cũng vậy - vì mình đang làm freelancer trước khi apply vì cần một công việc ổn định bên cạnh những nguồn thu không cố định.
Rồi chị bảo bất ngờ về mức lương mình mong muốn, bởi vì mình là một bạn trẻ genz mà lại điền mức ở giữa range lương. Chị khen mình có nền tảng tốt và có tiềm năng, nhưng lại offer mức lương thấp nhất. Khi mình tỏ ý muốn nâng lên một chút (ở giữa mức chị đưa ra và mình mong muốn) vì rõ ràng mình được yêu cầu làm thêm nhiều thứ mà không hề có trong JD ban đầu và khả năng mình hơn mặt bằng chung những gì đang thể hiện trên page công ty mà chị đã gửi thì chị lại bắt đầu chê mình, bắt đầu kể về việc chị muốn những người biết hi sinh ban đầu để được học hỏi thêm và được có mindset "sài gòn".
Và chị bảo rằng không thiếu những CV được gửi về, chỉ là chị thấy mình có vẻ sáng nên đã liên hệ, rằng có rất nhiều anh chị lớn tuổi hơn mình người ta cũng chỉ nhận mức lương ấy thôi, hay cũng có nhiều người tự tin vào khả năng của bản thân nhưng họ đã cảm thấy tự ti khi đọc brief và quyết định xin nghỉ việc ngay hôm sau. Kèm thêm rất nhiều lời đại ý mình còn trẻ thì nên biết thân biết phận nhận mức lương chị offer và không hề xứng đáng để deal lên.
Chừng đó chuyện cũng đủ khiến mình cảm thấy công ty này rất red flag để chạy vội, nhưng vì trước khi đến bước chốt thì chị đã yêu cầu mình làm test và mình cũng đồng ý làm nên mình vẫn hoàn thành test và phỏng vấn trực tiếp. Và câu chuyện bài test đó còn dài dòng và red flag hơn câu chuyện 47' gọi điện này.
Bài test thì có thể tạm gác qua nhưng khi mình đến phỏng vấn trực tiếp thì phát hiện công ty này không hề có bảng hiệu hay bất kì một tín hiệu gì để mình nhận ra đâu là nơi mình cần gõ cửa. Tiệm nhỏ thuê cùng khu ở tầng trên vẫn treo bảng rất rõ ràng, khó mà nói là không thể làm được. Khi xem page chị gửi mình đã biết đây là team marketing của một công ty gia công mỹ phẩm ở Sài Gòn và cá chắc là họ thuê nhân sự ở chỗ mình (không phải SG hay thành phố phát triển mạnh về kinh tế) để đỡ tốn chi phí hơn nhưng mình không nghĩ đến mức ngay cả bảng hiệu hay một tờ giấy dán ở cửa cũng không có.
Sau khi làm bài test có vẻ chị ưng mình hơn một chút, chị bắt đầu vẽ bánh nếu mình chịu vào với mức offer công ty đưa ra thì vài tháng sau mình sẽ đạt được mức lương mình mong muốn vì khi đó mình đã có nhiều kinh nghiệm hơn. Chị không nói gì về bảo hiểm nhưng dựa vào việc chị luôn nhấn mạnh lợi ích "không cần làm ngoài giờ" thì hẳn là không có, và công ty này làm 8 tiếng mỗi ngày từ thứ hai đến thứ bảy nên mình cũng không hiểu "không làm ngoài giờ" ở đây có thật sự là lợi ích hay chưa. Mà chắc gì đã không gây áp lực để tan làm đúng giờ thật?
Chị cũng có hỏi những câu hỏi khá là ? ví dụ như ngoài ở đây thì mình còn apply ở đâu không và muốn mình nói ra tên công ty. Khi mình trả lời là bảo mật thì chị có thái độ khá kì khi nói mình có vẻ cái gì cũng bảo mật nhỉ và nói thêm agency ở đây thì cũng ít và chị quen kha khá. Trước đó khi chị gặng hỏi mình mức lương ở công ty mình đã thực tập cũng nói câu tương tự khi mình ngập ngừng (vì công ty đó cũng bảo mật về lương), rằng chị cũng quen người ở đó.
Mình hẹn chị trả lời câu hỏi mình có đi làm hay không vào hôm sau - tất nhiên là mình từ chối rồi nhưng nếu nói luôn ở văn phòng thì không tốt lắm. Chị có vẻ hơi khó chịu với mình cùng dấu "!" ở cuối tin nhắn nhưng sao cũng được, vì hôm trước đi phỏng vấn về mình đã nghe được những câu chuyện khác về mindset "sài gòn" của chị và chị xem thường người ở đây như thế nào, dù thậm chí chị là người phải vào đây học tập chứ không phải quê ở đây. Và chị chê mình genz nhưng hóa ra cũng chỉ hơn mình 2 tuổi - vẫn là độ tuổi trong genz.
Chị hay nói ngoài mình ra vẫn còn nhiều ứng viên khác, chuyện đó có thật không thì mình không biết, nhưng sau khi mình từ chối thì có thấy công ty chạy quảng cáo tuyển nhân sự lại thật.
Mình đi làm cả onl off nhiều và gặp nhiều người rồi, nhưng người như chị thật sự khiến mình mở mang tầm mắt.
3 notes · View notes
changtrai-champa · 7 months
Text
Tumblr media
1. Để học giỏi ở Việt Nam cần phải tốn quá nhiều thời gian cho việc học, học trên lớp, học ở nhà, học thêm, học phụ đạo……trong khi một ngày mãi mãi cũng chỉ có 24 giờ do đó, thời gian dành cho những thói quen lành mạnh như chơi thể thao, thư giãn rèn luyện thân thể không có nhiều và càng học lên cao càng bị cắt ngắn, dẫn đến nguy cơ lâu dài: sức khoẻ yếu. Sức khoẻ yếu, học giỏi vô nghĩa!
2. Để học giỏi ở Việt Nam, bạn cần phải “học đều” – một khái niệm đặc sản nhưng không hề thơm ngon của nền giáo dục Việt Nam, tức là phải học giỏi tất cả các môn, đầu tư thời gian dàn trải để giỏi tất cả các môn đồng nghĩa là rất khó cho bạn để có chặng nghỉ nghĩ về những gì mình yêu thích nhất và có tiềm năng phát triển nhất. Rất nhiều học sinh giỏi cái gì cũng giỏi nhưng chẳng thật sự giỏi cái gì. Rất nhiều học sinh khi được hỏi “Em thích làm gì nhất?”, trả lời “Em không biết.” Một hành trang quá cồng kềnh và bị nhồi nhét chỉ làm cho cuộc hành trình của bạn thêm mệt mỏi. Hãy biết chọn lọc!
3. Để học giỏi ở Việt Nam, bạn cần phải hấp thụ rất nhiều kiến thức bạn học xong không biết để làm gì? Không là kỹ sư, không theo nghiệp kỹ thuật, bạn sử dụng đạo hàm, sử dụng hàm số, sử dụng tích phân để làm gì……….? Mà muốn sử dụng, bây giờ có vô số phần mềm và ứng dụng làm thay con người những tính toán đó.Bạn có định tự kéo cày trong khi nhà có trâu và có máy? Người ta hay nhắc bạn tiết kiệm điện, tiết kiệm nước, nhưng không ai nhắc bạn tiết kiệm tài nguyên não của chính bạn.
4. Để học giỏi ở Việt Nam, ít nhiều bạn bị mất một chút tự do, và buộc phải là bản sao tư duy của ai đó. Nói đến Tấm là phải ngoan hiền, nói đến Cám là phải gian ác, trong khi bạn đang nghĩ đến điều ngược lại, nhưng không được đâu, cô không thích điều này! Bạn chưa hiểu, bạn cần học lại, học kỹ hơn, không được, lớp cần 90% học sinh giỏi, chỉ tiêu chỉ được 10% học sinh khá, và tuyệt nhiên không được ai ở lại lớp. Bạn cần phải là một bông hoa đẹp trong vườn hoa toàn Học sinh Giỏi của cả lớp, của trường, trong cánh rừng học sinh giỏi của Thành phố. Việc chấp nhận mất tự do tư duy từ nhỏ trong học đường làm cho bạn dễ chấp nhận hơn với việc mất tự do trong cuộc sống sau này.
5. Để học giỏi ở Việt Nam, cuộc sống của bạn rất dễ bị mẻ, bị nứt, bị lệch và rất có thể bị vỡ nữa. Bạn còn quá trẻ và non nớt, vì thế nên bạn cần đi học để trưởng thành lên theo năm tháng, nhưng bố mẹ và thầy cô luôn cần bạn phải là số 1, không được là số 2, nhất định phải là số 1, và họ thi nhau chất lên lưng bạn những áp lực nặng nề mà chính bạn cũng không thể biết được đâu là tới hạn. Đến khi bạn kém giao tiếp, ứng xử lúng túng, không biểu đạt ngay cả những gì mình muốn nói, không tự tin giữa đám đông chỉ vì ngoài giờ học bạn không còn người bạn thân nào hơn Facebook, Zalo và máy tính và điện thoại, không có thời gian để quan sát cuộc sống tươi đẹp xung quanh. Coi chừng! Rất có thể, đấy là cách những tờ giấy khen Học sinh giỏi âm thầm đánh cắp tuổi thơ của bạn.
4 notes · View notes
xinchaongayxua · 2 years
Text
Hôm qua tớ đi xem Everything Everywhere All At Once.
Đây là một bộ phim maximalist với rất nhiều ý tưởng. Tớ giới thiệu cho tất cả mọi người bởi kể cả khi bạn không "cảm" được hết thì ít nhất cũng soi chiếu được mình trong vài phút của bộ phim. Hoặc nếu không, đơn giản thì đây là một bộ phim hài lãng mạn khá thú vị.
Tóm tắt: Khen, đi xem đi mọi người. Xem phim ở rạp là một trải nghiệm khác, suất chiếu ở VN không nhiều lắm nhưng nó xứng đáng lắm bỏ tiền ra xem.
Bên dưới tớ nói linh tinh không cần thiết phải đọc.
Tumblr media
__
Phim ra cách đây khá lâu rồi, tớ đã định xem từ lúc ấy nhưng vì một số lí do mà chờ đến bây giờ. Thật may là tớ đã chờ, vì tớ của 1 tháng trước và tớ của bây giờ chắc chắn có cái nhìn tương đối khác về phim.
Tớ khóc suốt 1/4 cuối phim. Một người giữ hình tượng như tớ rút giấy lau nước mắt nửa tiếng đồng hồ trong rạp.
Sau khi xem xong đầu tớ loạn cào cào với rất nhiều suy nghĩ mà tớ đang chải vuốt chúng một cách khó khăn.
Để việc mở lòng, thái độ sống hay sang chấn liên thế hệ, v.v. sang một bên đi, tớ muốn nói về cái khác.
.
Dạo gần đây tớ bị ám ảnh với suy nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu thời điểm ấy tớ lựa chọn con đường khác. Xưa nay tớ không dám nhận mình là một người quyết đoán, nhưng khi đứng giữa những lựa chọn khó khăn, tớ luôn tự nhủ với bản thân rằng một khi đã lựa chọn, mình sẽ không hối hận. Nhưng các cậu biết đấy, trong cuộc sống luôn có ít nhất một cột mốc nơi có hai ngã rẽ khiến mình không thôi nhớ về.
Như Evelyn, khi gặp quá nhiều khó khăn, áp lực trong cuộc sống hiện tại, bà tìm về, đổ lỗi cho quyết định của bản thân trong quá khứ, tự hỏi rằng liệu mọi chuyện có tốt đẹp hơn nếu mình lựa chọn khác đi.
Tớ cũng vậy, không biết từ lúc nào, tớ đánh mất sự lạc quan của mình khi xưa. Tớ bắt đầu so sánh với mọi người, so sánh những ngã rẽ mà mình đã đi qua, tớ lặp lại kiểu câu "biết thế", "lẽ ra". Tớ quên cái cách mà mình đã từng hài lòng với thực tại.
.
Tình cờ thời gian vừa rồi, trước khi đọc "Văn Thành", tớ đọc lại "Sống" và "Chuyện Hứa Tam Quan bán máu".
Tớ không thích xem lại phim, đọc lại sách. Tớ thích cái cảm nhận nguyên bản, cái ấn tượng đầu tiên của mình về chúng. Nhưng sau 8 năm, trọng tâm, sự chú ý của tớ đã thay đổi, tớ đặt ra một vài câu hỏi, tự đi tìm câu trả lời. Trong hành trình rờ rẫm ấy tớ va phải thuyết hư vô và thuyết hiện sinh để rồi hôm nay, tớ gặp lại nó trong EEAAO.
.
Hôm qua tớ khóc nhiều nhất, là vì Joy. Joy quan sát và cảm nhận được quá nhiều: tất cả mọi thứ - ở mọi nơi - vào cùng một lúc. Trong trạng thái EEAAO ấy, Joy là một bản thể cô độc trong một cuộc đời đầy phi lý và hư vô, cô không tìm thấy ý nghĩa để tồn tại.
Trái ngược với cái tên của mình, Joy can't seize her own joys.
Ở phần đầu phim, khi Joy nói về ông ngoại, tớ không nhớ cụ thể lời thoại nhưng phần nào đó nó thể hiện quan điểm của Joy về tính định mệnh của cái chết. Và khi cái chết là ý nghĩa của tồn tại, nó giải thích cho mọi hành động tiếp sau của Jobu Tapaki.
Hic, nói nữa chắc thành spoil. Thực ra spoil hay không cũng không quan trọng lắm, xem phim là một trải nghiệm, tớ nghĩ trải nghiệm của bạn sẽ khác tớ thôi, nên cứ xem đi. À mà thôi, chưa xem thì đừng đọc nha 🥲 tớ cũng không đọc một miếng spoil nào trước khi xem để cảm nhận một cách trọn vẹn á.
"Do you know why I actually built the bagel? It wasn't to destroy everything. It was to destroy myself. I wanted to see if I went in, could I finally escape? Like, actually die. At least this way... I don't have to do it alone."
Kể cả khi muốn "finally escape", cô ấy cũng không muốn thực sự chết trong cô đơn.
"I wasn't looking for you so I could kill you. I was just looking for someone who could see what I see, feel what I feel".
Joy chỉ muốn tìm một người có thể cảm nhận được tất cả như cô, hiểu được nỗi đau của cô, giúp cô tìm ra ý nghĩa để tồn tại - her own joys.
Nhưng Evelyn không làm được.
Dọc đường lên cầu thang, Evelyn giúp rất nhiều người tìm ra "joy" của họ nhưng không phải với con gái mình.
Evelyn cảm nhận được EEAAO nhưng suy cho cùng đây không phải là EEAAO của Joy. Mỗi chúng ta là một bản thể đơn độc.
Tớ thường có xu hướng tìm kiếm điểm tương đồng của mình trong các nhân vật. Ở Joy, tớ không thấy bản thân mình trong đó nhưng tớ cảm nhận được sự cô đơn, hoang mang và tuyệt vọng của cô. Vì cảm nhận được, nên lúc ấy tớ đã nghĩ, nếu là tớ, tớ sẽ tôn trọng quyết định, tôn trọng sự tự do của Joy.
Ở phần kết, Evelyn giải quyết mọi mâu thuẫn bằng tình yêu của mình, rằng Evelyn tôn trọng quyết định của Joy nhưng vẫn muốn cho Joy biết rằng bất kể thế nào bà vẫn yêu Joy, rằng con xứng đáng được yêu thương, dù thế nào mẹ vẫn sẽ chọn ở bên con.
Tình yêu ấy có trở thành ý nghĩa để tồn tại của Joy không? Tớ không biết nữa, cái kết rất viên mãn nhưng tớ nghĩ mình trông chờ một điều gì khác, bởi lẽ nút thắt sẽ tự gỡ bỏ khi ta thật sự thông thấu, phải không?
.
Tuy nhiên tớ vẫn yêu thích cái kết ấy. Những gì Evelyn nói ở đoạn kết P2 làm tớ nghĩ đến chuyện khác. Kể cả cùng trải qua một sự việc, ta vẫn sẽ có cái nhìn khác nhau, ta có thể chia sẻ nhưng ta vẫn đơn độc bởi con người là độc đáo. Evelyn nói, thì sao? "Then I will cherish these few specks of time". Biết đủ, là đủ.
39 notes · View notes
linhlilas · 2 years
Text
Đi làm thứ 7 - tiễn 1 lứa sinh viên ra trường
Câu chuyện sẽ rất là bình thường nếu lứa này không có con của vị sếp mình. Có lẽ việc nó tốt nghiệp với 100% các loại bằng cấp giấy khen danh giá nhất của khoa, của trường là thành tựu cả đời của sếp.
Nhưng gì cũng phải chừng mực, sân khấu được 2 vị đó chiếm trọn, và có phần lố lăng khó tả.
Từ khi vào ngành, cảm giác mọi sự nỗ lực cày cuốc ôn thi, đi học tối ngày của mình đó giờ, nó thành trò hề của những vị con cháu.
Mình có cố cũng vẫn thua chúng nó từ vạch xuất phát rồi.
Đó cũng là lý do mình bảo ngành này bạc từ lương tháng tới lương tâm 😌👌
Nhưng dù sao thì phụ huynh mấy bé sẽ không theo mấy bé cả đời được, mong bé ra xã hội không bị gãy cánh.
Còn giờ cô ra bắt xe về nhà đây. Phục vụ bé từ trưa tới tối còn hổng có thời gian uống nước ăn cơm, lại còn tốn thêm tiền grab.
Nhưng cô sẽ không để sự việc này huỷ hoại cảm giác yên bình của ngày đầu tháng 8.
Good news ahead. Bản thân cô tin vậy.
8 notes · View notes
tkcsworld · 1 year
Text
Một trong những lời khuyên (hoặc đôi khi là cằn nhằn) mình hay được nhận nhất là hãy ra ngoài nhiều lên, tiếp xúc với tự nhiên, hoa lá, cỏ cây, đất trời nhiều lên. Lẽ bởi vì mình là kiểu người yêu thích việc ở nhà. Mình gần như sẽ không bao giờ sắp xếp 1 hoạt động nào vào cuối tuần để quá trình làm tổ xây kén, tự chơi tự vui ở nhà không bị ảnh hưởng. Cuối tuần nào mà không đủ 2 ngày nghỉ là 1 cuối tuần tồi tệ. Mình yêu việc ở trong nhà và thấy chẳng có lí do gì hấp dẫn hơn để thay đổi điều ấy.
Cuối tuần trước thì lại khác. Mình chạy qua nhà chú ở xa tít tắp chơi với bà từ hồi chiều thứ 7 và rồi nằng nặc đòi đi về vào ngay trước bữa trưa chủ nhật hôm sau. Trên đường lái xe về, mình đã nghĩ rằng ôi mình cần phải ra ngoài vào hôm nay, nhất định phải như thế, ngồi dưới 1 cái cây nào đó, nghe gió trời thổi vào da thịt và làm những hoạt động ít dính dáng tới cái điện thoại nhất có thể. Thế là mình rủ Ngọc đi công viên Cầu Giấy, tuyệt quá vì nhỏ gấu Ngọc ngủ xuân mấy chục tiếng trong nhà vừa hay cũng muốn thức dậy ra ngoài.
Xong, 2 người 1 mèo dong xe dẫn nhau đi chơi. Mình vẫn nhớ trời hôm ấy vừa đẹp, có lúc âm u mây gợn chùm chùm như muốn mưa rồi lại có khi hửng nắng. Mình đem theo sổ bút, vẽ được 2 cái cây xấu mù và sai kỹ thuật. Gió thổi từng cơn mát lạnh, bên kia hồ là các cô bác đang nhảy múa, hát ca nhân 1 hội thi rất to nào đó. Chốc chốc mình sẽ ngó nghiêng coi nhỏ Lêu có ổn khong. Lêu được mọi người mê quá chời, ai đi qua thấy cũng khen và đám trẻ con thì vây xung quanh xin được “sờ thử em 1 cái”. Quả là sướng đời cho nó vì ở nhà toàn bị mình chê thay lông nước hai xong xấu òm. Thi thoảng mình sẽ nói bâng quơ vài câu chuyện với Ngọc. Nửa phần thời gian còn lại 2 đứa chỉ ngồi yên, người nào bận theo đuổi những dòng suy tưởng của người nấy. Lặng im, nhưng dễ chịu.
Ở giữa những hoạt động đan xen, giữa những chuyển động của tự nhiên và con người xung quanh, mình gặp mình tĩnh lặng, thả lỏng từ hơi thở tới từng mạch máu trong người. Cảm thấy rõ được cả cơ thể lẫn tâm trí đều đang được vỗ về và nghỉ ngơi.
Lâu lâu ra ngoài vào cuối tuần, nom cũng vui.
2 notes · View notes
flying-dancing-164 · 2 years
Text
Tumblr media Tumblr media
Chiếc ngy bít nấu ăn và làm bánh của tôi khiến tôi đc khen là số hưởng :))
Tui bắt đầu lập album Bếp 2 Người rùi á. Mà vì chiếc ngy chụp ảnh xấu, xong mỗi lần ăn lại đem đống giấy báo trải lên bàn để hok dây bửn ra bàn làm tui tụt mood méo thèm chụp ảnh nữa =))) Ủa, nghĩ làm sao tui làm steak đạt chuẩn medium rare cho ăn mà xong trải đầy báo ra bàn rùi đòi chụp ảnh =))) Hoy dẹp điiiiiiii. Chả hiểu sao giữ của qtqđ =))) Bửn thì lau, làm ji căng!
Nói chứ may mắn kiếm được tấm ngy lúc nào cũng sợ tui mệt, sợ tui phải là nhiều việc. Thành ra cuối tuần tui toàn đc ngồi chơi hok thui. Tới nhà tui thấy tui còn dạy học nên lao vào bếp rửa bát =))) Mà bị mẹ tui cản. Xong rồi sáng, trưa ăn xong tui cũng cho rửa bát. Thế là tối đến ngy vừa cầm được cái bối rửa bát lên thì tôi bị mẹ cho ăn mắng vì tội lười. Ahuhu.
Chắc thấy con gái ế, h có thằng để ý nên mẹ tôi chăm lo cho “con rể tương lai” lắm. “Con rể tương lai” đi sauna xong ra đã có mẹ đặt đồ ăn sẵn cho rồi, chỉ việc ăn. Đợt trc everywhere dầu ăn khan hiếm, mẹ tôi dấm giúi cho “con rể tương lai” một chai dầu ăn =)))) Xong đi chợ thì mang về nào là bát đĩa, đồ quay salad xong kêu là mua cho thằng Ph =))) Ghê thiệc!
Nên bù lại, “con rể tương lai” cũng đáng đồng tiền bát gạo lắm. Thấy mẹ đặt điện thoại do đt cũ bị vỡ màn hình. Cái là hnay “con rể tương lai” hỏi lun mẹ mua kính cường lực chưa? Rùi te te đi đặt kính cường lực cho mẹ. Tui kêu “Á, chuyến bay của mẹ bị huỷ rồi” là “con rể tương lai” ngồi search đủ các thể loại máy bay rồi tàu chuyển tiếp các thử các thứ. Xong kêu tui phải cứng rắn, ép mẹ đặt chuyến đó đi chứ hok có lựa chọn nào khác tốt hơn đâu á, blah blah.
Nói chung là tui cảm thấy biết ơn lắm. Ji chứ plan các thứ là cứ để Ph làm, một tay Ph lo từ a-z chu toàn cho. Chắc noi theo tấm gương của ba. Ph kể chuyện ngày xưa ba anh tán mẹ anh, hồi ông ngoại anh mất, cái ba anh một mình xông xáo lo liệu ma chay hết chứ mấy anh em của mẹ cũng chẳng biết làm ji. Mẹ anh ngưỡng mộ lắm. Sau vụ đó là mẹ anh chịu ba anh liền =)))
2 notes · View notes
ww88media · 7 days
Text
WW88 | LINK ĐĂNG NHẬP WW88 MỚI NHẤT
Giới thiệu chung
Lịch sử và phát triển
WW88 đã trải qua quá trình hình thành và phát triển đầy ấn tượng. Từ những ngày đầu ra mắt, WW88 không ngừng cải tiến và mở rộng dịch vụ để đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của người chơi. Với nhiều mốc quan trọng, WW88 đã khẳng định vị thế của mình trong ngành cá cược trực tuyến.
Các dịch vụ và sản phẩm của WW88
Cá cược thể thao
WW88 cung cấp nhiều loại hình cá cược thể thao hấp dẫn, từ bóng đá, bóng rổ, quần vợt đến eSports. Người chơi có thể đặt cược vào các giải đấu lớn nhỏ trên toàn thế giới với tỷ lệ cược cạnh tranh và nhiều lựa chọn cược đa dạng.
Casino trực tuyến
Trò chơi slot
Danh sách các trò chơi slot trên WW88 rất phong phú, từ các trò chơi cổ điển đến các trò chơi hiện đại với nhiều tính năng độc đáo. Người chơi có thể dễ dàng tìm thấy trò chơi phù hợp với sở thích và cơ hội nhận được những phần thưởng hấp dẫn.
Poker trực tuyến
WW88 cũng nổi bật với dịch vụ poker trực tuyến, nơi người chơi có thể tham gia các bàn chơi từ mức cược thấp đến cao, cùng với các giải đấu poker lớn. Luật chơi rõ ràng và các hướng dẫn chi tiết giúp người chơi dễ dàng tham gia và nâng cao kỹ năng của mình.
Đăng ký và sử dụng WW88
Hướng dẫn đăng ký tài khoản
Việc đăng ký tài khoản trên WW88 rất đơn giản và nhanh chóng. Người chơi chỉ cần điền thông tin cơ bản như tên, email, số điện thoại và tạo mật khẩu. Sau khi xác nhận email, tài khoản sẽ được kích hoạt và sẵn sàng sử dụng.
Nạp và rút tiền
Các chương trình khuyến mãi
WW88 thường xuyên có các chương trình khuyến mãi hấp dẫn cho người chơi mới và người chơi lâu năm. Các khuyến mãi này bao gồm tiền thưởng nạp lần đầu, hoàn trả tiền cược và nhiều ưu đãi khác. Người chơi chỉ cần theo dõi trang khuyến mãi của WW88 để không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào.
Đánh giá và nhận xét từ người dùng
Ưu điểm của WW88
WW88 được người chơi đánh giá cao nhờ vào sự đa dạng của sản phẩm và dịch vụ, giao diện thân thiện, và hỗ trợ khách hàng chuyên nghiệp. Nhiều người chơi cũng khen ngợi về tốc độ xử lý giao dịch nhanh chóng và bảo mật thông tin tốt.
Nhược điểm và những vấn đề cần cải thiện
Dù có nhiều ưu điểm, WW88 cũng có một số nhược điểm cần cải thiện như thời gian phản hồi của hỗ trợ khách hàng đôi khi còn chậm, và giao diện đôi lúc gặp lỗi kỹ thuật. Tuy nhiên, những vấn đề này thường được khắc phục kịp thời.
Phản hồi từ người dùng
Phản hồi từ người dùng về WW88 phần lớn là tích cực, với nhiều câu chuyện thành công về việc giành chiến thắng và nhận được phần thưởng hấp dẫn. Tuy nhiên, cũng có những phản hồi tiêu cực về việc khó rút tiền hoặc gặp sự cố khi chơi, nhưng số lượng này không đáng kể.
So sánh WW88 với các nhà cái khác
So sánh về sản phẩm và dịch vụ
Tumblr media
So sánh về độ tin cậy và uy tín
WW88 được đánh giá cao về độ tin cậy và uy tín nhờ vào các giấy phép hoạt động hợp pháp và chính sách bảo mật thông tin nghiêm ngặt. Phản hồi tích cực từ cộng đồng người chơi và các chuyên gia cũng là minh chứng cho uy tín của WW88.
Câu hỏi thường gặp về WW88
WW88 có hợp pháp không?
WW88 hoạt động hợp pháp và tuân thủ các quy định pháp lý tại nhiều quốc gia. Người chơi có thể yên tâm về tính hợp pháp khi sử dụng dịch vụ của WW88.
Làm thế nào để bắt đầu chơi trên WW88?
Để bắt đầu chơi trên WW88, người chơi cần đăng ký tài khoản, nạp tiền và chọn loại hình cá cược hoặc trò chơi muốn tham gia. Các hướng dẫn chi tiết có sẵn trên trang web https://ww88fun.com/ giúp người mới bắt đầu dễ dàng làm quen và tham gia.
Bảo mật và an toàn khi sử dụng WW88
WW88 áp dụng nhiều biện pháp bảo mật nghiêm ngặt để bảo vệ thông tin cá nhân và tài khoản của người chơi. Các giao dịch đều được mã hóa và hệ thống bảo mật tiên tiến đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Kết luận
Tóm tắt về WW88
WW88 là một nền tảng cá cược trực tuyến toàn diện với nhiều loại hình dịch vụ và sản phẩm chất lượng. Với sự phát triển không ngừng, WW88 ngày càng khẳng định vị thế của mình trong ngành cá cược trực tuyến.
Lời khuyên cho người dùng
Người chơi nên tìm hiểu kỹ về các dịch vụ và chương trình khuyến mãi của WW88 để tận dụng tối đa cơ hội. Đồng thời, cần lưu ý đến các quy định và điều khoản để tránh những rắc rối không đáng có.
Đăng ký tài khoản WW88 ngay hôm nay
Hãy đăng ký tài khoản WW88 ngay hôm nay để trải nghiệm những dịch vụ cá cược và trò chơi đỉnh cao. Đừng bỏ lỡ các khuyến mãi hấp dẫn đang chờ đón bạn!
Tham gia cộng đồng người chơi WW88
Tham gia cộng đồng người chơi WW88 để giao lưu, học hỏi và chia sẻ kinh nghiệm. Cùng nhau khám phá và tận hưởng niềm vui từ cá cược trực tuyến!
1 note · View note
sanxuathienkim · 25 days
Text
Tumblr media
👇 Đã là đồ da tốt KHÔNG CHỈ có chứa đựng bằng khen, chứng chỉ không bị thất lạc mà còn mang lại giá trị thương hiệu cực kì cao 🔴 BÌA CHỨA ĐỰNG BẰNG KHEN: Các công ty doanh nghiệp dễ dàng tặng bằng khen hoặc bằng chứng nhận mà không lo bị gấp góc, gãy giấy. 🔴 TÍNH NĂNG QUẢN LÝ BẰNG TỐT NGHIỆP: Giảm tình trạng thất thoát, hư hỏng các loại bằng tốt nghiệp khi trao cho sinh viên, học viên 🔴 QUẢN LÝ TỐI ĐA CÁC LOẠI VĂN BẰNG CHỨNG CHỈ: Chấm dứt tình trạng thất thoát, nhăn nhó bằng chứng chỉ. 🔴 QUẢN LÝ CHẶT CHI PHÍ: Kiểm soát chi phí và giá tốt cho từng loại bìa 🔴 GIÁM SÁT VẬN HÀNH TOÀN DIỆN QUẢNG BÁ THƯƠNG HIỆU: Thể hiện logo tuyệt đẹp trên chất liệu da Pu, da simili ✅ THIẾT KẾ LOGO ĐỘC QUYỀN THƯƠNG HIỆU ✅ NGUYÊN VẬT LIỆU ĐƯA VÀO SẢN XUẤT HOÀN TOÀN MỚI 100% ✅ GIAO HÀNG MIỄN PHÍ TRÊN TOÀN QUỐC ✅ TÍCH HỢP CHƯƠNG TRÌNH KHUYẾN MẠI: Đánh giá hiệu quả của chương trình Marketing, tăng khả năng tiếp cận khách hàng. Thiên Kim áp dụng chương trình khuyến mãi lên đến 20% trên mỗi đơn hàng ✅ PHÂN QUYỀN THEO CHỨC NĂNG CỦA TỪNG ĐƠN VỊ LÀM THƯƠNG HIỆU: Tư vấn về mẫu mã, chất liệu để gói bìa da nằm trong khung kinh phí rẻ nhất cho khách hàng. >> Mời anh chị trải nghiệm đồ da bằng logo miễn phí -------------o0o------------ 🎁Quý khách vui lòng liên hệ: 🏢XƯỞNG TRỰC TIẾP SẢN XUẤT ĐỒ DA THIÊN KIM 🚏Địa chỉ: 46 Đường Số 3, KDC Hiệp Bình, P. Hiệp Bình Phước, TP. Thủ Đức, Tp. Hồ Chí Minh, Việt Nam 🌍Web: https://sanxuatthienkim.com/ ☎️Tel/Zalo: 0932 032 827 - 0934 165 827 - 0938 627 827
1 note · View note
goc-xanh · 27 days
Text
𝐖𝐑𝐈𝐓𝐈𝐍𝐆 𝐂𝐇𝐀𝐋𝐋𝐄𝐍𝐆𝐄 - 𝐃𝐀𝐘 𝟏𝟖
✍ Post 30 facts about yourself
Tumblr media
Ngày sinh trên giấy tờ không phải ngày sinh thật của mình.
Theo kết quả test MBTI gần đây nhất thì mình thuộc nhóm INFP - Mediator.
Là chị lớn trong nhà nhưng mình suốt ngày mè nheo, làm nũng với em gái.
Mình thích đọc blog, nghe podcast và xem youtube; nhìn chung là thích tiêu thụ những nội dung dài và có chiều sâu.
Mình muốn trải qua ngày sinh nhật một cách thật lặng lẽ, không tiệc tùng và chúc tụng.
Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, mình cũng không muốn nổi bật và trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Mình không thích những nơi đông đúc và ồn ào. Một trong hai thì vẫn ổn, chứ cả hai thì hơi quá sức đối với mình.
Về khoản ăn uống thì mình dễ tính, không kén chọn. Chỉ hơi ngại những món có hành, bẩn tay và tốn công lột vỏ.
Mình là người dễ ngủ. Ví dụ cụ thể cho cái sự “dễ” này, là mình có thể vào giấc ngay cả khi máy bay chưa kịp cất cánh.
Vì dễ ăn dễ ngủ nên mình cũng dễ tăng cân. Lúc nặng kí nhất chắc là thời cấp 3, rơi vào khoảng 49 - 50kg.
Mình sợ lạnh nhưng lại thích trời lạnh hơn trời nóng. Vì được ăn ngon, mặc đẹp; và giấc ngủ cũng có vẻ dài hơn.
Mình thích nắng hơn mưa. Nói đúng ra thì mình mê tiết trời khô ráo hơn là ẩm ướt.
Suy nghĩ bay bổng, đầu óc trên mây vậy thôi; chứ tính mình khá thực tế, không mơ mộng.
Tự nhận thấy bản thân dễ gần, dễ kết bạn; nhưng để thân thiết hơn thì không dễ, vì tâm lý phòng vệ của mình khá cao.
Mình là con người đầy mâu thuẫn. Bởi vậy mà con tim và lý trí luôn giằng co liên tục.
Mình có chút sợ độ cao, chính xác là sợ cảm giác lơ lửng giữa không trung.
Mình sợ mèo. Thật sự rất sợ mèo. Nên vô cùng cảm kích những ai ngăn không cho mấy ẻm đến gần mình.
Mình có thói quen xấu là thường (vô thức) đưa tay vuốt tóc. Vừa mỏi tay vừa rụng tóc, vậy mà chưa bỏ được tật này.
Ngày xưa đi học, mình là chúa đi trễ. Bây giờ đi làm, mình cũng đi trễ không khác gì thời đi học.
Mình mắc hội chứng Telephobia và điện thoại lúc nào cũng tắt chuông. Nếu có thể nhắn tin thì xin đừng gọi điện.
Mỗi khi stress là mình lại tải game về chơi. Hiện tại đang mê Usagi Shima vì độ cute của mấy em thỏ.
Mình tỉ mỉ, cẩn thận và cầu toàn đối với những việc mình cho là quan trọng, đặc biệt là vấn đề hình thức, vẻ ngoài.
Là cảnh sát chính tả nửa vời, vì mình hầu như chỉ bắt lỗi những người thân thiết. Kiểu trêu nhau ấy.
Mình thích những màu trầm ấm, mang nét hoài cổ; nên lúc nào cũng chỉnh ảnh theo tone màu như vậy.
Mình có một cây ukulele màu hồng rất cưng, nhưng mình không biết đàn. Mua chỉ vì thích, rồi về cất tủ mấy năm nay.
Mình thích l��p kế hoạch, nhưng có làm theo những gì đã vạch ra hay không thì cũng tùy tâm trạng và mức độ quan trọng.
Mình không thoải mái khi ai đó hỏi, “Đang ở đâu? Đang làm gì? Ăn gì chưa?”. Vì mình cảm giác như bản thân đang bị kiểm soát.
Từ nhận xét mình ít muốn nghe nhất là “ăn ảnh”. Nhìn hình mà băn khoăn không biết người khác đang khen hay là chê.
Thật ra tính cách của mình chỉ xoay quanh 1 chữ “lười”. Ít nói là do lười mở miệng. Điềm tĩnh là do lười tranh luận.
Với một người nhỏ bé và bình thường như mình thì cuộc sống hiện tại đã rất trọn vẹn và đủ đầy.
0 notes
inducthanh · 1 month
Text
Hướng dẫn in ấn phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp
Trong bất kỳ lĩnh vực nào, việc ghi nhận và tôn vinh những thành tích xuất sắc đều cần được đặc biệt quan tâm. Một phôi giấy khen đẹp mắt và chuyên nghiệp không chỉ là một món quà tri ân đầy ý nghĩa mà còn là một cách truyền tải thông điệp hiệu quả và gây ấn tượng sâu sắc. Trong thời đại ngày nay, nhu cầu về phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp ngày càng tăng cao, đòi hỏi các tổ chức và doanh nghiệp cần chú trọng đến việc in ấn những phôi giấy khen chất lượng cao để đảm bảo sự hài lòng và niềm tự hào của người nhận.
Các yếu tố thiết yếu của một phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp
Giấy chất lượng cao
Yếu tố đầu tiên và quan trọng nhất để tạo ra một phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp chính là sự lựa chọn giấy phù hợp. Giấy chất lượng cao với độ dày, kết cấu và độ hoàn thiện tốt sẽ giúp toát lên vẻ sang trọng và giá trị của phôi giấy khen. Bên cạnh đó, các loại giấy đặc biệt như giấy dập nổi hoặc có vân lanh cũng là một lựa chọn tuyệt vời để tạo ra phôi giấy khen nổi bật hơn.
Tumblr media
Bố cục rõ ràng và nhất quán
Bố cục là yếu tố then chốt để tạo ra một phôi giấy khen chuyên nghiệp. Việc sắp xếp nội dung một cách cân bằng và bắt mắt, đảm bảo dễ đọc là điều cần thiết. Sử dụng lề, kiểu chữ và khoảng cách nhất quán sẽ giúp tạo ra một giao diện thống nhất và chuyên nghiệp, làm tăng giá trị của phôi giấy khen.
Sử dụng màu sắc hiệu quả
Màu sắc là một yếu tố quan trọng khác trong việc tạo ra phôi giấy khen đẹp mắt. Áp dụng bảng màu phù hợp với thương hiệu của tổ chức hoặc chủ đề của giấy khen sẽ giúp tăng cường nhận diện thương hiệu và tạo ra sự liên kết nhất quán. Tuy nhiên, cần sử dụng màu sắc một cách tiết kiệm để làm nổi bật các yếu tố quan trọng mà không làm cho thiết kế trở nên rối mắt.
Kết hợp các yếu tố trực quan
Một phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp cần kết hợp các yếu tố trực quan hấp dẫn. Sử dụng hình ảnh, logo hoặc đồ họa chất lượng cao sẽ bổ sung cho thiết kế tổng thể và tăng cường thông điệp. Tuy nhiên, cần đảm bảo rằng hình ảnh được định dạng chính xác và tích hợp liền mạch vào bố cục.
Chú ý đến chi tiết
Cuối cùng, việc chú ý đến chi tiết là điều không thể bỏ qua trong quá trình tạo ra phôi giấy khen chất lượng cao. Kiểm tra kỹ lưỡng để loại bỏ mọi lỗi ngữ pháp, lỗi chính tả hoặc mâu thuẫn là điều cần thiết. Đồng thời, cần đảm bảo canh chỉnh văn bản, đồ họa và đường viền một cách chính xác để tạo ra một sản phẩm hoàn hảo.
Các bước thực tế để in phôi giấy khen
Sau khi đã xác định các yếu tố thiết yếu để tạo ra phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp, bước tiếp theo là quá trình in ấn. Dưới đây là các bước thực tế để in phôi giấy khen:
Chọn phương pháp in phù hợp
Khi lựa chọn phương pháp in, cần xem xét các yếu tố như ngân sách, số lượng, chất lượng mong muốn và thời gian hoàn thành. Các lựa chọn bao gồm in kỹ thuật số, in offset và in letterpress, mỗi phương pháp có ưu và nhược điểm riêng. Việc lựa chọn phương pháp in phù hợp sẽ giúp đảm bảo chất lượng in ấn tối ưu cho phôi giấy khen.
Tumblr media
Lựa chọn công ty in ấn uy tín
Bước tiếp theo là lựa chọn một công ty in ấn uy tín và chuyên nghiệp. Nghiên cứu và so sánh các công ty in ấn dựa trên uy tín, chuyên môn và kinh nghiệm in phôi giấy khen là điều cần thiết. Xem xét đánh giá và lời chứng thực của khách hàng cũng sẽ giúp đánh giá chất lượng công việc của họ.
Chuẩn bị file in ấn
Để đảm bảo quá trình in ấn diễn ra thuận lợi, cần chuẩn bị file in ấn một cách chuyên nghiệp. Lưu thiết kế phôi giấy khen ở định dạng độ phân giải cao như PDF hoặc TIFF. Đồng thời, đảm bảo tất cả các phông chữ được nhúng để tránh mọi mâu thuẫn trong quá trình in. Cuối cùng, cung cấp hướng dẫn và thông số kỹ thuật rõ ràng cho công ty in ấn.
Kiểm tra và phê duyệt phôi giấy khen đã in
Bước cuối cùng trong quá trình in phôi giấy khen là kiểm tra và phê duyệt bản in. Phê duyệt bản in cuối cùng trước khi tiến hành sản xuất toàn diện.
Tóm lại, việc tạo ra phôi giấy khen đẹp và chuyên nghiệp là một quá trình đòi hỏi sự tỉ mỉ và chú ý đến từng chi tiết. Với sự kết hợp giữa thiết kế chất lượng cao, kỹ thuật in ấn phù hợp và chú ý đến những chi tiết nhỏ nhất, chúng ta có thể tạo ra những phôi giấy khen thực sự nổi bật và ghi nhận thành tích một cách hiệu quả.
0 notes
huutoanoffice · 2 months
Text
Khen ngợi nhân viên - Chìa khóa tạo động lực làm việc cho nhân viên văn phòng
Khen ngợi là một công cụ vô cùng hiệu quả để khích lệ và tạo động lực cho nhân viên văn phòng. Khi được ghi nhận và khen thưởng, nhân viên sẽ cảm thấy được trân trọng, từ đó nâng cao tinh thần làm việc và gắn bó hơn với công ty.
Xem thêm:
9 cách tạo động lực làm việc cho nhân viên văn phòng
Bài viết này sẽ chia sẻ 6 bí quyết để khen ngợi nhân viên văn phòng hiệu quả, giúp bạn tối ưu hóa lợi ích của việc khen thưởng và xây dựng môi trường làm việc tích cực.
1. Khen ngợi cụ thể và chân thành:
Tránh những lời khen chung chung như "Bạn làm tốt lắm" hay "Cảm ơn bạn". Thay vào đó, hãy tập trung vào những thành tích cụ thể của nhân viên, ví dụ như: "Tôi rất ấn tượng với báo cáo bạn vừa trình bày, cách bạn phân tích dữ liệu và đưa ra giải pháp thực sự sáng tạo." hoặc "Cảm ơn bạn đã hoàn thành dự án đúng hạn và vượt mức mong đợi, sự nỗ lực của bạn là vô cùng giá trị đối với công ty."
2. Khen ngợi kịp thời:
Đừng đợi đến khi có đợt đánh giá định kỳ mới khen ngợi nhân viên. Hãy khen thưởng họ ngay khi họ đạt được thành tích hoặc hoàn thành tốt nhiệm vụ. Việc khen ngợi kịp thời sẽ giúp nhân viên ghi nhớ và trân trọng hơn những nỗ lực của họ.
3. Khen ngợi trước mặt mọi người:
Khen ngợi trước mặt đồng nghiệp sẽ giúp nhân viên cảm thấy tự hào và được trân trọng. Tuy nhiên, hãy chú ý điều chỉnh mức độ khen ngợi phù hợp với văn hóa công ty và tính cách của nhân viên.
4. Kết hợp khen ngợi với những phần thưởng phù hợp:
Ngoài lời khen ngợi, bạn cũng có thể kết hợp với những phần thưởng phù hợp để tạo động lực cho nhân viên. Phần thưởng có thể là vật chất như tiền thưởng, quà tặng, hay phi vật chất như bằng khen, giấy chứng nhận, cơ hội thăng tiến,...
5. Khuyến khích nhân viên khen ngợi lẫn nhau:
Tạo dựng văn hóa khen ngợi lẫn nhau trong công ty sẽ giúp khích lệ tinh thần đồng đội và tăng cường gắn kết giữa các nhân viên. Bạn có thể tổ chức các hoạt động như "Hộp thư khen ngợi" hoặc "Ngày khen ngợi" để khuyến khích nhân viên dành lời khen cho nhau.
6. Luôn ghi nhớ những điểm mạnh của nhân viên:
Mỗi nhân viên đều có những điểm mạnh và điểm yếu riêng. Hãy tập trung vào những điểm mạnh của nhân viên và khen ngợi họ về những điều đó. Việc này sẽ giúp nhân viên phát huy tối đa tiềm năng và tự tin hơn vào bản thân.
Tumblr media
Kết luận:
Khen ngợi là một nghệ thuật cần được trau dồi và áp dụng một cách hiệu quả. Bằng cách áp dụng những bí quyết trên, bạn có thể xây dựng môi trường làm việc tích cực, khích lệ tinh thần làm việc của nhân viên và góp phần nâng cao hiệu quả hoạt động của công ty.
0 notes
higee293 · 2 months
Text
Càng trưởng thành lại càng có nhiều thứ để cân đo. Tâm đặt nặng cái gì thì sẽ đau vì cái đó. Cái nghẹt thở của câu chuyện "làm người lớn" lúc nào cũng lơ lửng ở lưng chừng cầm, nắm và buông. Mọi vấn đề bắt đầu từ một hai câu chữ ngập ngừng và lặn đi đâu mất tăm trong tiếng ậm ừ.
Mấy hôm nay trời hanh, đầu óc mụ mị đi trong hơi thở của nắng trời. Bộ bàn phím trước mặt Du đã mờ đi gần hết, sách vở trên bàn làm việc lật trang nào cũng chi chít chữ, cô quan niệm rằng, những ai từ bỏ việc viết tay sẽ làm mất đi cái thú chơi thi vị còn sót lại từ thuở cắp sách đến trường, cô thường bảo, ai mà nghĩ được, trong lúc hí hoáy thế này biết đâu chừng lại bật ra cái gì hay.
Nhưng không phải chuyện gì cô cũng nói. Như chuyện cuối chiều tan ca, người đón cô không lúc nào là người mà cô luôn đợi. Nhiều lúc cũng phải tấm tắc khen cho cái thời hội nhập, kinh tế hoá, đến cả người đón đưa mỗi ngày cũng có thể là một người xa lạ tìm được trên những cái app đặt xe phân loại theo màu, theo giá, theo giai tầng xã hội.
Hôm qua em mới té xe. Có mấy chữ mà Du ngậm tăm chần chừ, cứ chừng suýt bật ra khỏi cổ họng là lại có cái gì đấy đủng đỉnh chắn ngang. Đã book đến chuyến xe thứ năm của cả tuần trời, sáng nào cũng lật đật dậy sớm chuẩn bị, mấy bao thuốc đỏ mua từ Pharma la liệt trên bàn trang điểm, loang lổ trong không gian lững thững tiếng thở dài thườn thượt. Chồng hỏi Du sao đi nhà thuốc mà không mua thêm cho anh ít bọt cạo râu. Hôm trước lên công ty, phờ phạc quá ai cũng hỏi. Trong lúc lơ ngơ, tiếng "dạ" mọi khi lại bật ra nơi đầu lưỡi. Thôi để lần sau rồi nói, tài xế của hôm nay đã tới rồi.
Nhưng mà đời người đâu phải cái nào cũng có lần sau. Cái lúc hoa cưới rợp trời, ngay khi nhẫn sắp đeo vào tay đã thấy tần ngần, đáy lòng cuộn trào nỗi sợ hãi gắn bó, phân vân không biết có nên nói anh thôi đợi thêm một thời gian nữa, chậm mà chắc chắn lúc nào cũng hơn quyết định vội vàng. Mà tự dưng ký ức xổng đâu ra ngày nọ dẫn anh về chơi, mẹ khen rể hiền ngoan, gia đình nề nếp, chỗ kia nhẫn cưới sáng bóng, đi đi chứ không để lâu lại lỡ làng. Thế là thành dâu.
Công ty Du có mấy mạng, công việc không tính là bận rộn, người ra kẻ vô không ít nhưng có mấy cái mặt quen không đổi chỗ là cứ ở miết đấy năm này qua tháng nọ. Không nhậu nhẹt hội hè, không cà kê quán xá, không í ới trưa vắng gọi nhau đi quán ăn này, quán cafe mới nọ. Thế giới của mọi người líu lo đâu đó trên những tờ giấy kín đặc chữ nghĩa, mang khát vọng vượt thoát khỏi cái lồng giam tâm hồn, bàng quang với tất thảy náo nhiệt xung quanh. - Đều là những người trầm tính, các phòng ban khác nhận xét như vậy mỗi lần ghé qua. Thanh âm ồn ã nhất toàn bộ khoảnh khắc trong ngày là tiếng sột soạt lật tung tài liệu, chỉ để tìm một vài chi tiết. Dưới hộc bàn Du có tờ phiếu đề xuất tăng lương còn bỏ ngỏ, không biết nằm đấy bao lâu, lật tới lật lui đã nhăn cả mép, vuốt phẳng phiu lại cất ở đấy thôi đợi kỳ tháng tư.
Mấy chuyện này có muốn tính toán cũng phải tính từ thuở thơ dại. Mới dăm tuổi đã học được im ắng, nhún nhường. "Học hành nhiều chi rồi thi không đậu để mất mặt với bà con chòm xóm", "Em con đáng lo hơn nên mẹ lo cho em trước, sau mẹ có tiền, mẹ mua cho", "Thời đại này cái gì cũng cần tiền, không kiếm được tiền ra xã hội người ta coi rẻ", "Có giỏi giang mấy đâu mà lúc nào cũng thấy bận", "Đến tuổi lấy chồng thì lấy đi chứ không người ta lại nói này nói nọ", "Đợt tới anh họ cưới, chuẩn bị trước đi, con cho nhiêu thì cho, đi đám cưới cho nhiều cũng để sau này họ trả lại cho con chứ ba mẹ nào có được gì" "Cưới rồi thì là con nhà người ta, trông mong gì đâu nữa". Ngày bé đói thì tự cắm cơm ăn, sảy chân té ngã thì ra đầu đường mua thuốc đỏ, mắt đỏ hoe vì mối tình đầu dang dở cũng đóng cửa phòng tự ngẫm, lấy đá chậm chậm lên mắt dấu diếm sợ no đòn vì yêu sớm. Những vụn vỡ tuổi thơ tạo nên vùng đất câm lặng kỳ bí theo suốt cả cuộc đời.
Đâu đó chừng mấy năm trước, vậy mà cũng có lúc tưởng chừng cái đài phát thanh hỏng hóc đã bật được nút nguồn, lần đầu tiên được ríu rít chuyện trò nhắn tin cả đêm, muối dưa cải cũng phải lách tách chụp lại gửi kèm icon khoe mẽ, có đôi tất cọc cạch trông dễ thương cũng phải làu bàu xem anh đi cùng em ra đường có thấy cưng, thấy nhí nhảnh không, hôm nay ở công ty em làm được cái này cái này, mà hay lắm anh không hiểu được đâu. Không hiểu sao sau này, không hiểu từ khi nào, băng cát sét chỉ có thể tua đi tua lại mấy câu mời gọi cơm nước với mấy câu trả lời "Ừ, anh biết rồi""Ừm" "À, vậy hả". Cơm áo gạo tiền họ nói ghì người ta sát đất, dễ khiến họ xa nhau, mà nhiều khi thấy áo có chật, tiền có túng đâu mà con người cũng hổng có gần. Sớm chiều chung đụng có nhiều vấn đề đáng nói. Kể như anh công việc bận rộn, đi sớm về khuya, việc nhà để Du cáng đánh, viết lách thôi mà có gì đâu mệt mỏi. Kể như ngày giỗ hai bên, dâu lủi thui góc bếp để anh chén chú chén anh vì hiếm khi anh được nghỉ ngơi vui vẻ. Kể như ở công ty có chuyện buồn bực, đầu bốc khói không hiểu nghĩ sao mà gọi anh nói nhớ, tiếng vọng lại từ đầu dây bên kia ậm ừ "Ừ, vậy hả, nay anh bận quá, mà kệ đi em, chắc không có gì đâu". Kể như áo anh có lỗ hổng chưa kịp vá, hôm sau đã thấy vứt xó trong thùng rác, trên bàn viết có cái áo mới tinh tươm thơm nức mũi, phủ đi mớ giấy note tay chú thích ngày tháng gọn gàng, hãng này quen quen, nghe đồn người ta hay tặng gửi người thương. Kể như sáng nọ ngủ dậy, thấy giường nệm vắng tanh, từng đợt sóng trên nếp ga có hơi ấm, sóng cũng ở đâu đâu chứ không vỗ về kề cận chỗ Du nằm. Đêm đêm ráng quay cái thế người hướng về phía anh, rồi tưởng tượng anh sẽ luồn cánh tay sang ôm ấp, làm này làm kia như hồi cũ, mà sáng dậy vẫn thấy trống không, trơ trọi, có khi nào là do mình nín thinh, không nói? Tiền điện, tiền nước cứ thế rút từ tài khoản chung lâu rồi không thấy chiều bên kia chuyển tới. Cũng tính nhắn hỏi anh ơi mà thừ người hồi lâu trước tin nhắn cuối cùng hiển thị trên khung chat nền xanh nằm đâu xa tít ngày mười một tháng mười một năm kia. Tự nhủ thôi, chắc anh quên.
Ngày vui nhất đời có lẽ là ngày trả góp xong căn chung cư tầng cao, gom góp tiền vay mua trước hôm cưới mấy ngày, tháng tháng cũng cho người ta thuê, bù thêm một ít là đóng đủ tiền lãi ngân hàng, tự dưng thấy chắc dạ, cuối cùng cũng sở hữu cái gì đó của riêng mình. Trưa nay văn phòng hỏi sao Du ngon lành, tươi mới, bộ mới được tăng lương hay sao mà bước ra khỏi phòng sếp thấy tự tin khấp khởi. Hộc bàn im lìm mọi hôm có thêm vài tờ giấy khác, thay thế cho tờ phiếu cũ cong veo chéo cạnh. Chiều tối ghé tiệm cắt phăng mái tóc đen dài đi, nhuộm nó thành nâu hạt dẻ. Bảo chủ tiệm nhuộm sao mà vẫn phải mềm mại, óng ả, đẹp như mấy sợi vương trên vai áo anh hồi hôm.
Cũng may mắn chưa tính đường con cái, chưa vướng bận và ràng buộc gì nhiều. Có lẽ bà con chòm xóm sẽ tự hỏi sao con bé nó ngộ, nhà cửa đề huề, mối ngon mà đem bỏ, hoặc bất ngờ khi con bé trên mây này tự dưng nó "lên mây" ở thật, hoặc họ sẽ vỡ oà ra ngày nâu hạt dẻ đường đường chính chính bước vào chỗ "đề huề",
nhưng có là gì, thì cũng đã là chuyện của người ta.
Tumblr media
1 note · View note
annaaerii · 3 months
Text
Tumblr media
Hôm nay tớ có một buổi hôm warning …
Thực ra thì từ đầu tuần này tớ đã linh cảm được là đag có một cái vấn đề gì đấy k tốt trong công việc chuẩn bị xảy ra với tớ. Anw, linh cảm của tớ chưa bao giờ sai cả…
Hnay tớ được chị trưởng phòng và anh leader gọi vào nói chuyện về vấn đề tớ bị sếp tổng warning. Các vấn đề warning ở đây tớ hời hợt, chưa tập trung với công việc, chưa thực sự cố gắng và tớ đang kéo cả phòng lại. Thực sự thì nghe xong tớ thấy kiểu thế cái lúc em OT làm việc và về nhà với một cái xác héo khô sao không thế một lời khen vậy ạ. Nếu thực sự hời hợt thì đúng giờ em đã đứng dậy đi về rồi chứ tham gì mấy đồng OT mà để sức khoẻ đi xuống. Chưa tập trung trong việc hmm chưa tập trung chuyên sâu vào một mảng thì đúng hơn. Khi mà multi task nếu tập trung làm 1 việc duy nhất thì các việc khác sẽ phải delay…. Chưa cố gắng chư đột phá đúng là tớ chưa đột phá cái này tớ tự thấy bản thân mình như vậy, nhưng nếu nói tớ chưa cố gắng thì tớ cảm thấy thời gian qua tớ không được công nhận gì cả, mọi thứ cố gắng của tớ đều vứt xuống sông hết 🤡 mng nói như tớ chỉ đến công ty thở và đi về, không làm một việc gì nhưng vẫn nhận lương. Đi chơi vẫn phải ôm cái lap theo để chạy deadline =)))
Tớ thấy mấy lý do warning tớ thật buồn cười, nhưng mình chỉ là nhân viên bé nhỏ nói thì lại bảo là cãi, là láo, là nhờn và góc nhìn của chủ doanh nghiệp sẽ khác blablo với đủ các lý do. Mà không nói thì lại sao m k đưa ra ý kiến =)))) cơ mà dạo gần đây tớ thấy đag bị làm khó nhiều hơn…
Câu chuyện thì khá dài dòng, Cuối tuần trước tớ bị trả lại kịch bản vì kịch bản của tớ không có cảm xúc. Cái này tớ biết, tớ cũng đã tìm một vào giải pháp để nó có cảm xúc hơn nhưng vẫn k đc. Tớ đã từng viết kb giới thiệu dự án rất cảm xúc mà. Maybe là do tớ burnout chăng. Tớ chỉ cảm thấy do tuần trước có lẽ tớ bị burnout nên có chút thương lấy bản thân mình để cho k bị quá over thì nhận được tin tớ hời hợt =)))
Mng hỏi tớ yêu công việc không? Uhm nên không yêu công việc thì năm ngoái tớ đã k quyết định đi theo bất động sản nữa rồi nhưng dù có yêu đến đâu lúc kiệt sức họ cũng sẽ phải tạm thời nghỉ ngơi để tìm lại nhiệt huyết của tình yêu mà thôi. Không yêu thì đã chả dành thời gian nhiều cho công việc như thế, đến mức trong tuần thì không có thời gian thư giãn xem phim hay học thêm 1 cái gì đấy, đi cf với bạn cũng k có. Cuối tuần bị kiệt sức đến mức chỉ muốn ở nhà và ngủ để hồi sức rồi chạy tiếp cho tuần sau. Lâu lắm rồi cũng kb đi cf cuối tuần là gì khi bị kiệt sức.
Mng hỏi cuối tuần ở nhà làm gì mà không viết, em bị kiệt sức cần được nghỉ ngơi đó và nhà em cũng có việc mà. Đâu có nghĩa cuối tuần là sẽ rảnh đâu. Nên là cũng mong mng đặt vào vị trí của em nữa…. Mong là thời gian tới sếp cũng nhìn ra được những cái em đang cố gắng. Đơn giản như từ một đứa kb làm hợp đồng báo giá mà giờ cầm vào giấy tờ hợp đồng cũng đã hiểu để giải quyết vậy đấy kp là sự cố gắng thì là gì 🤡
Tâm sự một chút thế thôi, đến giờ đi ngủ rồi… viết ra đến xuôi đi còn dễ ngủ…. Từ mai hãy cố gắng lên tôi ơi… hãy để cho sếp biết sếp nhìn sai về em rồi và đến lúc ý tớ sẽ quay đít đi
0 notes