#chuyện tình Myanmar
Explore tagged Tumblr posts
Text
Yếu đuối trong tình yêu
Tối hôm đó, bạn người yêu có nói với mình rằng bạn sẽ đi Myanmar làm việc trong lúc có nội chiến, lúc đó đột nhiên mình buồn. Mình buồn thật sự. Rồi cả đêm đó, mặc dù mình nằm trong vòng tay bạn nhưng trong lòng mình dâng lên một nỗi sợ. Mình sợ, sợ mình mất bạn ấy, sợ bạn sẽ bỏ mình đi, sợ một ngày nào đó bạn sẽ hết yêu mình, sợ một ngày nào đó hai đứa sẽ thành người lạ.
Mình có nói nỗi sợ đó với bạn nhưng bạn có nói rằng đừng nghĩ đến những điều tiêu cực và nếu một ngày đẹp trời nào đó bạn hết yêu mình, bạn sẽ nói với mình.
Và mình chợt nhận ra bạn thật ra không yêu mình như bạn nghĩ, bạn không tính đến chuyện lâu dài với mình và mình cũng buồn vì điều đó. Bạn hay nói bạn yêu mình nhưng mình biết nhưng lời nói đó mình chỉ nên bỏ ngoài tai mà thôi.
Mình tự hỏi bản thân mình: Tình yêu là gì ? Và mình không có câu trả lời.
Và mình biết rằng mình không có may mắn trong tình yêu nên mình sẽ không quá hy vọng vào bạn. Duyên đến duyên đi nên dù có ép buộc, níu kéo cũng không có kết quả tốt. Mình cũng không còn trẻ để níu kéo một người muốn rời đi.
Paris, 22/08/2024
0 notes
Text
Ca sĩ Hoàng Bách nhận định trận U22 Việt Nam với U22 MyanmarAnh nghĩ tấm HCV của ĐT nữ Việt Nam liệu có "tiếp lửa" cho U22 Việt Nam giành chiến thắng trong trận đối đầu với U22 Myanmar tranh HCĐ môn bóng đá nam SEA Games 32?- Tối qua (15/8), tôi đã gọi điện cho Huỳnh Như để gửi lời chúc mừng ĐT nữ Việt Nam, HLV Mai Đức Chung khi họ đã mang HCV SEA Games 32. Thực tế, chiến thắng của ĐT nữ Việt Nam dù đã được dự đoán trước nhưng cũng phần nào giúp người hâm mộ bóng đá nước nhà nguôi ngoai phần nào nỗi buồn của U22 Việt Nam. Tuy nhiên, với bóng đá trẻ thì bất cứ trận đấu nào cũng đều quan trọng vì đó là nền tảng, các cầu thủ trẻ đang "học nghề" để có thể "làm nghề" một cách chính thức vững vàng. Vì vậy, có lẽ chúng ta nên đặt hoàn cảnh câu chuyện như vậy để có thể đồng cảm hơn cho các cầu thủ U22 Việt Nam. Việc chúng ta đứng lên thế nào sau một thất bại là quan trọng, sẽ rèn luyện bản lĩnh cho những chiến binh. Tôi nghĩ thành công không thể đo đếm chỉ bằng vinh quang họ đạt được mà điều quan trọng là cách các cầu thủ trẻ thể hiện sau lần vấp ngã.Vào lúc 16h hôm nay (16/5), U22 Việt Nam sẽ đối đầu với U22 Myanmar ở trận tranh HCĐ môn bóng đá nam SEA Games 32.Dự đoán của anh thế nào về diễn biến cũng như tỷ số trận U22 Việt Nam với U22 Myanmar?Trận U22 Việt Nam với U22 Myanmar có thể sẽ là lời giải cho món nợ mà cầu thủ trẻ vô tình mắc phải ở trận đấu trước đó. Tôi vẫn có niềm tin U22 Việt Nam thắng U22 Myanmar với tỷ số cách biệt từ 1, 2 bàn trở lên. Cầu thủ U22 Việt Nam có khả năng tỏa sáng tôi nghĩ vẫn là Văn Tùng. Thực tế, tôi nghĩ trong lứa cầu thủ này người phát lộ tài năng sớm là Văn Tùng. Tôi có niềm tin nếu Tùng giữ được phong độ và rèn luyện thêm thì trong tương lai sẽ có sự cạnh tranh khá thú vị với lứa cầu thủ đàn anh ở ĐT Việt Nam, cụ thể là cầu thủ Tiến Linh vì họ có lối đá, thể hình tương đồng.Trở lại với thực tế là U22 Việt Nam đã không thể bảo vệ được ngôi vô địch khi để thua U22 Indonesia ở vòng bán kết...
0 notes
Text
Lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai? - Ngô Khôn Trí
Lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai? – Ngô Khôn Trí
Một tháng đã trôi qua kể từ khi các cuộc biểu tình phản đối đảo chính diễn ra liên tục trên khắp đất nước Myanmar. Quân đội do Thống tướng Myanmar Min Aung Hlaing cầm đầu , đã bắt Cố vấn Nhà nước Aung San Suu Kyi, Tổng thống Win Myint và các quan chức cấp cao trong chính quyền dân cử. Quân đội cho rằng họ hành động hợp lý bởi cáo buộc gian lận bầu cử hồi tháng 11/2020 mà họ đưa ra không được…
View On WordPress
#Ai là bạn lúc hoạn nạn?#Câu chuyện của Myanmar sau đảo chính#leo thang bạo lực tại Myanmar#Myanmar : đàn áp biểu tình đẫm máu
0 notes
Text
Cảm ơn Nhung, I love you.
Cảm ơn Nhung của 4 năm trước, vì em đã dũng cảm để yêu. Cảm ơn em đã yêu bằng trái tim dũng cảm nhất, trái tim chân thành nhất, trái tim ngọt ngào nhất.
Cảm ơn em của 4 năm qua, đã không lười biếng, đã không ngại tham gia dự án này dự án nọ vì bản thân mình, đã không ngại làm thêm giờ, kiếm thêm tiền, và yêu.
Cảm ơn em đã rất dũng cảm liên tiếp vượt ra khỏi vùng an toàn. Hầu như năm nào, em cũng biến nó thành một năm đáng nhớ. 2015, em đã yêu, bằng trái tim thật dũng cảm. 2016, em đã đi trại hè, cô độc chiến đấu và dành chiến thắng và tình cảm từ mọi người. 2017, em đã hoàn thành nhiệm vụ với AIESEC, học, và có nhiều góc nhìn vào cuộc sống. 2018, em đã rất xuất sắc, em đi Myanmar bằng chính tiền mình kiếm, em xuất sắc tốt nghiệp với điểm luận văn top 7, em đi du học với học bổng toàn phần.
Và 2019, cảm ơn em vì 8 tháng qua, cảm ơn em đã không bỏ rơi chính mình, đã lại vui, lại xinh đẹp, và khiến bản thân tự hào. Phải nói rằng, thất tình là nỗi đau lớn nhất em từng phải chịu, thật may mắn thay. Em yêu bạn ấy, chân thành, không hối hận. Chính vì thế khi bạn ra đi, khi em dũng cảm chạm đáy nỗi đau, khi em đã làm mọi thứ có thể, em cũng ra đi, không hối hận. Cảm ơn em đã ra đi.
Cảm ơn em vào lúc đau nhất, em lựa chọn lắng nghe con tim, bảo vệ chính mình.
Cảm ơn em vào lúc yếu đuối nhất, em đã ăn ngon, em đã trồng cây, em đã chăm sóc bản thân, em đã tự uống thuốc, tập thể dục. Cảm ơn em đã nhận ra, em không thể gục ngã, nhất là ngay lúc đó.
Rất rất cảm ơn em, đã đặt mình ra ngoài vùng an toàn, đã gặp những con người mới mà đã giúp đỡ em rất nhiều trong thời gian vừa qua. Cảm ơn em.
Cảm ơn em đã dũng cảm nói chuyện, bày tỏ, và thành thật với anh Kart, đã để anh giúp em vượt qua giai đoạn khó khăn đó. Cảm ơn em đã dũng cảm, không lười biếng, không mệt mỏi, vượt một chiều mưa để gặp Cuckie, người đã cho em một chuyến đi đáng nhớ đi miền nam nước Ý. Cảm ơn em đã gạt đi tính hay ganh tỵ, coi mình là số 1 để chơi với bé Nhi xinh đẹp, để chơi với chị Táo nấu ăn ngon, chụp ảnh đẹp, để có những đêm thật thật đáng nhớ. Cảm ơn em đã dũng cảm vượt bus đi tới miền Nam nước ý, chị biết đã có những giây phút lúng túng, left out, nhưng em đã nhìn ngắm thế giới, em đã học cách làm pizza, em đã đồng cảm với những người làm việc, em đã biết mình yêu ngành đám cưới biết nhường nào. Cảm ơn em đã vượt qua những chuyến bay thật dài, thật cô đơn, hạ cánh vào Việt Nam lúc 4r sáng, và cuối cùng, vượt qua cảm giác tủi thân, em vẫn vui khi về nhà, cảm ơn em.
Cảm ơn em đã dám bật khóc ở sân bay Đức vào chiều quay lại Ý. Nhưng điều chị biết ơn hơn nữa, đó chính là, cảm ơn em, đã dũng cảm nhận ra, em yếu đuối biết chừng, và em đã dám chia sẻ với bạn của em.
Cảm ơn em vì từ khi quay lại Ý, em đã giúp chúng ta trở thành phiên bản chúng ta muốn trở thành. Em đã chăm sóc gần 20 gốc hành lá, trồng 1 chậu ngò rí xanh mướt, 1 chậu húng quế đang lên thật thơm, thật xinh, và hai chậu hoa xanh biếc nở 10 giờ. em cũng là tác giả của nhiều chiếc bánh thơm ngon, tỉ mỉ, em cũng đã chăm sóc chúng ta thật sự tốt.
Cảm ơn em vì đã một lần nữa, đẩy bản thân ra khỏi vùng an toàn, để quen Kei, học tiếng Trung với Chloe, Devina, để chơi với hội Eranmus, chơi với Eva- cô gái người Ý đang học tiếng Việt, để bắt đầu giơ tay đặt câu hỏi trong giờ. Cảm ơn em, đến bây giờ, hầu như không tiết Global sourcing nào là em không vấn đáp với giáo sư - chị rất tự hào về điều đó. À, và cảm ơn em, đã dũng cảm đẩy bản thân ra khỏi vùng an toàn, làm việc hoàn toàn với các bạn Ý để có những góc nhìn mới về cách làm việc của các bạn.
Em nhìn xem, em giỏi thật ấy. Ai lại nghĩ em có thể 1 mình vượt tàu lên Trento, cùng hội sinh viên Trento trekking quanh hồ Braies. Ai có thể nghĩ em cũng Nhi vượt 10 tiếng flixbus để tổ chức một đám cưới hoành tráng ở miền nam Ý. Ai có thể nghĩ em lại có thể quen biết nhiều bạn quốc tế hay ho. Ai có thể nghĩ em đã có thể nói chuyện với người Trung Quốc. Ai có thể nghĩ, em thật xinh đẹp trong những bộ ảnh, em được nhiều nhiều người thật sự yêu quý.
Chị biết, em chưa 100% get over Nam. Nhưng không sao, với tiến độ này của chúng ta, chị biết, sự bình yên đang rất gần. Không, hiện tại, chúng ta đang rất bình yên, nhưng, đôi khi nỗi buồn man mác, sự luyến tiếc nhẹ vẫn quay về.
Nhưng...
Chúng ta biết, chúng ta yêu nhau. Trái tim em yêu tâm hồn em, tâm hồn em yêu bộ não của em, bộ não của em yêu cơ thể em, và ngược lại. Chúng ta yêu thương lẫn nhau, ekip chúng ta tuyệt vời như nhau, ekip chúng ta đưa chúng ta đến những miền thiên nhiên xinh đẹp một cách an toàn nhất, luyện trái tim thật dũng cảm, luyện thân thể thật khỏe mạnh xinh đẹp, và luyện não bộ thật thông minh, sáng suốt.
I love you, and for you, a thousand miles...
1 note
·
View note
Text
Thế hệ 1991 - Chúng tôi nghĩ gì?
Đứng hai chân giữa hai thế giới - Có thể bất an, nhưng cũng dễ cân bằng.
Hồi tôi học cấp 3, tôi và Khôi hay nói với nhau rằng “Tụi mình sinh vào cái năm 1991 là cái năm toàn những chuyện gì đâu, bởi vậy cái thế hệ tụi mình mới
ra như thế này…”
Thật vậy, cái năm 1991 ấy xảy ra bao sự kiện lớn:
Liên Xô sụp đổ, hệ thống XHCN tan rã, Chiến tranh Lạnh kết thúc
Chiến tranh vùng Vịnh lên đến đỉnh điểm ác liệt và chấm dứt
Nước Đức hoàn toàn thống nhất Việt Nam và Trung Quốc bình thường hóa quan hệ với nhau kể từ chiến tranh 1979 Aung San Suu Kyi, nhà hoạt động người Myanmar thắng giải Nobel Hòa Bình
Hai miền Triều Tiên cùng trở thành thành viên LHQ
Liên bang Nam Tư tan rã Đại hội VII của Đảng Cộng sản Việt Nam, đưa ra Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên CNXH
Việt Nam và Mỹ bắt đầu tiến trình bình thường hóa quan hệ khi Văn phòng MIA của Mỹ chính thức đi vào hoạt động tại Hà Nội. Đây là cơ quan chính thức đầu tiên của Chính phủ Mỹ hoạt động thường trú tại Việt Nam từ năm 1975
…
Có lẽ sinh ra trong một năm đầy biến động như vậy, thế hệ 1991 cũng đầy biến động không kém. Những người sinh năm 1991 chúng tôi là thế hệ đầu của cải cách, đổi mới. Một thế hệ hiếm hoi được học hết cấp 1 bằng chương trình sách giáo khoa cũ chỉnh lí năm 1995 “giảm tải” dần (từ mà cô Nhàn chủ nhiệm lớp 5 dùng khi đó), sau đó từ cấp 2 học hoàn toàn bằng một bộ SGK mới nặng hơn và màu mè hơn. 1991 lúc nào cũng là những người đầu tiên được học sách mới, được các bác hói đầu mang ra thử nghiệm và hứng bao nhiêu lỗi từ cái chương trình mới này.
Thế hệ của chúng tôi, một thế hệ chuột bạch của nền giáo dục Việt Nam, một thế hệ không bao giờ dùng lại được SGK cũ của các anh chị đi trước, một thế hệ đã từng biết chơi đùa rất thoải mái sau giờ học hồi nhỏ khi học thêm học bớt chưa đại trà và cắm đầu học thêm lúc lớn khi cả xã hội chạy đua.
Thế hệ sinh năm 1991 (và cả 1990 và 1992) là những người sinh ra và lớn lên trong bối cảnh Việt Nam chập chững hội nhập và mở cửa với thế giới, chứng kiến Việt Nam tiếp nhận ồ ạt ảnh hưởng văn hóa nước ngoài trong khi loay hoay với truyền thống. Khó có một lứa thanh niên nào khác ngoài những người đầu thập niên 1990 có thể vừa nghe nhạc Trịnh hay nhạc Phạm Duy một cách mùi mẫn, vừa có thể chết dí theo những bài K-pop sôi động.
Thế hệ 1991 này, lúc này vẫn có thể ngồi cày game online hay xem Starworld bình thường mà không quên cách chơi dích hình hay ngồi xem Những bông
hoa nhỏ. Ở giữa một giai đoạn chuyển tiếp văn hóa, 1991 vừa biết thế nào là banh đũa, là bắn bi, là truyện Cô tiên xanh, là game 4 nút – điều mà thế hệ 1993 trở đi và thế hệ Y (sinh sau 2000) ngày càng không biết
vừa biết thế nào là điên cuồng cùng K-pop, nghe Lady Gaga, chơi DotA, xem High School Musical – điều mà thế hệ từ 1990 trở về trước hầu như khó tiếp nhận được.
Thế hệ 1991 chúng tôi, một thế hệ đứng giữa những sự thay đổi. Sinh ra và lớn lên vào thời điểm ấy, những người sinh 1991 đủ để nhận thức được cái thời mà điện thoại bàn vài nhà mới có một máy, muốn nghe gọi phải nhờ nhà hàng xóm cho tới thời nay khi mà mỗi người 1-2 cái điện thoại di động trong người; 1991 lớn lên vừa đủ để thấy được máy vi tính để bàn từ chỗ là một gia tài mơ ước trở thành cái laptop mà hầu như đứa nào cũng phải có; 1991 cầm đồng tiền đủ để hiểu sự tăng giá của cuốn truyện Đôrêmon từ 5.500đ vào năm 1998 lên 19.500đ 15 năm sau.
Cái thế hệ 1991 này, khi còn hoa niên viết nhật ký chuyền tay, tập tành đọc truyện dài Nguyễn Nhật Ánh nhưng vẫn đi thuê Nữ hoàng Ai Cập và sau đó chuyển dần sang đọc Rừng Nauy hoặc Oxford yêu thương. Họ có thể có trên kệ sách của mình bộ truyện Shin – Cậu bé bút chì kinh điển xếp lẫn lộn với tập thơ Nguyễn Phong Việt bên cạnh Eat, Pray, Love.
Cái thế hệ 1991 này, đã từng dành dụm 2,3k để mua thẻ đánh bát trong những quán game thẻ bây giờ lại ung dung ngồi laptop vừa mở Mương 14 vừa đọc phân tích trên Tuần Việt Nam. Chúng tôi có thể ngồi
hàng giờ để tám chuyện showbiz, nói xem Bịa Bơ (Justin Bieber) đẹp trai như thế nào nhưng cũng có thể ngồi hàng giờ bàn xem đồng chí X tốt xấu ra sao.
Chúng tôi, có thể xem Pavel là tấm gương nhưng cũng có thể xem Suju là thần tượng.1991 chúng tôi đã từng biết một cái nắm tay to tát và ngại ngùng đến chừng nào khi còn học trung học nhưng bây giờ cũng đủ trải đời để biết chấp nhận chuyện quan hệ trước hôn nhân là bình thường.
1991 lớn lên trong cái giai đoạn khi xã hội Việt Nam bị mở tung, những giá trị xưa cũ chưa kịp ăn sâu đã tiếp nhận và xung đột với những giá trị mới, họ không thuộc về một thế giới 8x
có phần ổn định hay một thế giới 9x quá năng động.
Chẳng hiểu tại sao, từ khi tôi đi học, môi trường của những tập thể người 1991 xung quanh tôi thường ổn định. Không có một sự quá cực đoan thiên về một
hướng, không có quá nhiều xung đột với những thế hệ khác, dù họ đa dạng nhưng hòa hợp. Như ở IR chẳng hạn, dù tập thể 1991 từng cá nhân có quá nhiều sự khác biệt, nhưng tổng thể cái tập thể ấy lại là tập thể bình yên và hòa hợp nhất.
Tôi nhớ năm đầu tiên vào ĐH, cô chủ nhiệm bảo khóa này có cái gì đó trầm, không sôi nổi và cũng không quá xuất sắc. 1991 cứ bình bình như thế. 1991, có cảm giác không có bất kì cá nhân nào quá nổi trội, một thế hệ gần như lặng lẽ, nhưng mỗi con người lại có những xung đột rất lớn.
Cái thế hệ 1991 này, tình yêu cũng đầy xung đột, đôi lứa cũng đầy nhưng FA cũng nhiều. Những người 1991 xung quanh tôi và ngay cả chính tôi, tình yêu chẳng bao giờ có sự ổn định khi những quan niệm tình yêu cũ và mới liên tục mâu thuẫn. Những kẻ sinh 1991, cứ loay hoay mãi trong cái mớ suy nghĩ về hạnh phúc. Và cái thế hệ 1991 này, đa số năm nay đang đứng trước ngưỡng cửa vào đời, đang lo lắng và suy nghĩ rất nhiều về tương lai của mình, trăn trở về con đường mình sẽ đi, có lẽ là nhiều hơn hẳn những thế hệ trước.
Một thế hệ mà theo tôi cảm nhận khi nói chuyện với rất nhiều bạn bè của mình là bất định và không chắc chắn về tương lai, thậm chí là cuộc sống. Đó là cảm nhận của riêng tôi thôi, nhưng rõ ràng, thế hệ 91 (và cả 90 hay 92) là một thế hệ không bình thường, trưởng thành trong một giai đoạn mà những giá trị đều bị đảo lộn. Nhưng tôi tin lời cô Hồng, vì cô nói rằng thế hệ trưởng thành trong giai đoạn xã hội đầy biến động như thế này càng về sau sẽ dễ dàng cân bằng được
trong cuộc sống. 1991 có lẽ là một thế hệ đầy rắc rối, một thế hệ một phần nào đó mất phương hướng và không ổn định.
Sinh năm 1991 là phức tạp và đặc biệt, đúng không? Một thế hệ đầy hoài nghi, nhưng cũng lắm mơ mộng.
--ST--
7 notes
·
View notes
Photo
. Thế giới đã tám tỷ người Thiên hạ vẫn đẻ nên người vẫn tăng Cậu ba lo lắng thiếu xăng Thiếu nơi chốn ở, thiếu ăn, thiếu làm Để cho bớt cảnh lầm than Cậu ba đành phải dẹp ngang chuyện lập gia đình Thình hình là rất tình hình…. #kalaw #railway #myanmar #travel #handsome (at Railway Station, Kalaw.) https://www.instagram.com/p/Ck_DTkXvjsF/?igshid=NGJjMDIxMWI=
1 note
·
View note